" Hạ Lam dậy đi, chúng ta đến nơi rồi" Trương Mạn Hy dừng xe, thấy Lâm Hạ Lam ngủ say quá liền lay lay người em ấy dậy.
Lâm Hạ Lam giật mình tỉnh giấc, cô ngủ sao? Trời ơi! Cô chỉ định giả vờ nhắm mắt thôi ai ngờ lại ngủ luôn chứ, không biết lúc ngủ bản thân có nói gì linh tinh không? Thật xấu hổ quá...
Lâm Hạ Lam mở cửa ra ngoài, đây không phải là quê của cô sao? Chỗ này là quán ăn gần trường học mà ngày xưa cô cùng Trương Mạn Hy hay đi ăn. Lâm Hạ Lam không nghĩ Trương Mạn Hy lại lái xe về tận đây để ăn, cô nhìn Trương Mạn Hy với một ánh mắt khó hiểu và chỉ nhận lại là một nụ cười.
Trương Mạn Hy thấy Lâm Hạ Lam vẫn đứng đực người ra thì liền kéo tay em ấy vào quán, quán ăn này sau bao nhiêu năm vẫn duy trì tốt, quán cũng được sửa sang lại khang trang hơn.
Cả hai gọi đồ rồi, ra bàn trống ngồi. Lâm Hạ Lam thật không hiểu Trương Mạn Hy đang suy nghĩ cái gì nữa. Lái xe từ thành phố K về thành phố X để đi ăn một bữa ăn bình thường, cô còn nghĩ Trương Mạn Hy sẽ chọn một nhà hàng sang trọng và đắt đỏ nữa chứ.
" Chị thật sự muốn ăn ở đây sao?" Lâm Hạ Lam hỏi.
" Đúng vậy, làm sao à? Chỗ này ăn rất ngon" Trương Mạn Hy cười nói.
" Nhưng chị lái xe hai tiếng để về đây ăn thôi sao? Sao chị không chọn mấy quán ở thành phố K cho gần"
"Tôi chọn chỗ này vì muốn nhớ lại lúc tôi còn đi học và cũng muốn rẽ qua nhà cũ nữa. Em không muốn về gặp bố mẹ sao?"
" Tất nhiên muốn nhưng..." Nghe thấy Trương Mạn Hy nói vậy Lâm Hạ Lam không dám hỏi nữa.
Đồ ăn được mang ra, cả hai đều im lặng, Trương Mạn Hy thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho Lâm Hạ Lam còn Lâm Hạ Lam thỉnh thoảng lại liếc nhìn Trương Mạn Hy. Ăn xong Lâm Hạ Lam chủ động ra trả tiền rồi cả hai ra xe, Trương Mạn Hy lái xe đưa Lâm Hạ Lam về nhà của em ấy.
" Em cứ chơi với bố mẹ đến chiều tôi sẽ qua đón em" Trước khi đi Trương Mạn Hy có nhắc nhở.
Lâm Hạ Lam chỉ gật đầu rồi đi vào nhà, không suy nghĩ linh tinh nữa, cô trong lòng cũng vui mừng vì gặp lại bố mẹ, từ lúc nhận việc là hơn một tháng rồi cô chưa về nhà.
Trương Mạn Hy lái xe về nhà cũ của mình, căn nhà vẫn như xưa, bàn ghế và đồ đạc được Trương Mạn Hy phủ một lớp vải trắng lên. Thỉnh thoảng cô có thuê người về dọn dẹp nữa, căn nhà này có rất nhiều kỉ niệm của gia đình nên Trương Mạn Hy dù không ở nhưng vẫn giữ cho nó được sạch sẽ.
Trương Mạn Hy có sang nhà cô Trịnh mẹ của Mạc Thiên Trúc chơi, cô lấy chút quà mình đã chuẩn bị sẵn để tặng cho hai người. Mạc Thiên Trúc không lâu trước đã làm đám cưới với Đình Phong, mối tình của hai người rất đẹp, cả hai yêu nhau từ cấp 3 rồi lớn lên vẫn có thể duy trì mối quan hệ tốt đẹp và rồi về chung một nhà.
Hiện tại cả hai đang đi hưởng tuần trang mật.
Lâm Hạ Lam về nhà đột xuất khiến bố mẹ không khỏi bất ngờ, nhà có ba anh em thì đều đi làm xa nhà hết rồi. Hai ông bà ở nhà cũng thấy buồn, hôm nay Lâm Hạ Lam về khiến cả hai vui mừng không tả.
" Lam Lam sao con bảo là tuần này không về? Con về một mình sao?" mẹ hỏi cô.
" Con có việc đột nên con được về. Tổng giám đốc đưa con về"
" Hả? Tổng giám đốc đích thân đưa con về...Lam Lam con mới đi làm được một tháng mà đã quen với tổng giâm đốc rồi sao? Con gái mẹ giỏi thật *cười gian xảo" mẹ của Lâm Hạ Lam nghe thấy tổng giám đốc đích thân đưa con gái mình về thì suиɠ sướиɠ vô cùng. Chắc chắn tổng giám đốc là một người vô cùng đẹp trai và lịch lãm, Hạ Lam mà quen được thì thật là tốt quá.
" Mẹ à, mẹ hiểu nhầm rồi" Lâm Hạ Lam nhìn biểu cảm của mẹ thì biết bà ấy đã hiểu nhầm rồi nhưng cô còn không kịp giải thích thì đã