Buổi tiệc kết thúc cũng khá sớm, lúc về đến nhà thì cũng đã hơn mười giờ tối rồi mệt mõi cả một ngày cuối cùng cũng có thể nghĩ ngơi thoải mái rồi.
Lúc cô vừa định lên phòng thì bị ba Diệp ngăn lại "Nghi nhi, đến đây đeo sợi dây chuyền này lên" Ba Diệp vừa nói vừa cầm chiếc hợp có sơi dây chuyền mở ra đặt trên bàn.
Cô nghe nghe ba gọi thì cũng đến đó ngồi xuống, lúc nãy không nhìn rõ được nó hiện tại nhìn thấy thì cảm thấy nó thật sự đẹp hơn cả kim cương kích thước chỉ bằng có đầu ngón tay út nhưng lại trị giá 25 tỷ.
Diệp gia tuy không thiếu tiền, bao nhiêu đó chỉ là con số không đáng để nhắc đến nhưng cô vẫn cảm thấy như vậy có chút phung phí.
"Nghi nhi, để mẹ giúp con đeo sợi dây chuyền này đeo lên cổ con nhất định sẻ rất đẹp" mẹ Diệp vừa nói vừa đưa tay cầm lấy sợi dây
"Mẹ hay là cất nó đi, con không muốn đeo nó đâu" cô ra sức ngăn cản, bình thường lúc đi học cô chẳng mang trang sức gì ngoại trừ đôi hoa tai.
"Nghi nhi nở phụ lòng ba mẹ ư?" mẹ Diệp nhìn cô đầy đau lòng mà hỏi.
Cô thấy mẹ Diệp dùng chiêu này nên chịu thua mà vén lên mái tóc của mình để mẹ Diệp đeo lên sợi dây, lúc đeo song cô mới được ba mẹ cho quay về phòng.
Vừa về đến phòng cô liền cởi phăng chiếc áo khoác ngoài quăn sang một bên rồi mới đổ người nằm xuống chiếc giường êm ái.
Lúc này màng hình điện thoại sáng lên báo hiệu có tin nhắn đến nên cô liền lấy ra xem thử.
[Chung Thiếu]: vì cho cậu mượn áo nên tôi bị ba mắn vô cùng thảm, cậu mau đền bù thiệt hại cho tôi????
[Nghi Nghi]: tôi có bảo cậu cho tôi mượn à? Cậu tự nguyện mà còn ở đó trách tôi????
[Chung Thiếu]: tôi đang làm người tốt việc tốt đó, nên là cô mau cảm ơn tôi đi????
[Nghi Nghi]: không đúng, cậu lo chuyện bao đồng thì có????
[Chung Thiếu]: Diệp nha đầu, cô làm tôi tức chết rồi đây này????
[Nghi Nghi]:????
[Chung Thiếu]: thái độ "????" này là sao đây hả?
[Nghi Nghi]: thì là vậy đó, muốn hiểu sao cũng được.
.
được rồi cúp đây.
Gửi song dòng tin đó cô lập tức cúp điện thoại quang qua một bên, sau đó liền đi vệ sinh cá nhân mà đi ngủ cô mặc kệ tên nhóc họ Chung kia, cô dám đoán chắc rằng giờ này hắn chắc đang nổi khùng tại Chung gia.
Quả thật như cô đoán, Thế Hạo thật sự đang nỗi điên ở Chung gia khi bị cô lờ đi, nha đầu khó ưa đó luôn là như vậy cô có thể vui vẻ niềm nở với bất kì kẻ nào nhưng chỉ riêng với hắn là cô lại như thế.
Nhưng dường như hắn đã quên mất sự trêu trọc của mình mới đâm ra làm cô chán ghét.
Buổi sáng hôm sau cả nhà đều có việc bận phải ra ngoài từ sáng sớm nên cô khi thức dậy chuẩn bị đi học thì ở nhà chỉ còn có người giúp việc và bác quản gia cùng một tài xế chút nữa sẻ đưa cô đi học.
Hôm nay cô thức sớm nên vẫn còn thời gian thông thả ở nhà mà ăn sáng "Bác Lý có biết hôm