Thấy hắn đáng thương như thế cô không khỏi buồn cười nhưng vẫn nhịn lại "Sao thế? Lúc nãy thì muốn em đi sau đó lại muốn theo em, chẳng phải anh nói muốn cho em tự do cuối cùng sau thế mà đổi ý rồi à?"
Hắn nghe vậy thì cuối gầm mặt, lời là hắn nói ra hắn làm sao cải được chứ hơn nữa cô cũng có quyền không làm theo lời hắn nói cơ mà.
Thấy hắn đáng thương như thế cô cũng chẳng muốn trêu hắn làm gì nữa "Em đùa thôi hiện em đàn rất muốn đi tắm cho khỏe người anh buôn tay em ra đi, chứ giờ này bảo em ra ngoài em còn lười ấy chứ"
Vừa nghe cô nói thế hắn ngay lập tức buôn tay cô ra "Vậy em đi tắm đi, anh hâm nóng thức ăn lại"
Nói rồi hắn nhanh tay cầm lấy túi thức ăn chạy tọt vào trong bếp, bên này cô cũng thong thả vào nhà tắm tận hưỡng sự thoải mái của dòng nước mang lại.
Đợi khi cô ra khỏi nhà tắm hắn cũng đã hâm xong thức ăn, vốn mới ăn no xong nhưng vì có hắn nên cô cũng đành tự miễn cưỡng bản thân mà ngồi xuống ăn cùng hắn.
Lúc ăn xong hắn rất quen thuộc mà đi dọn chén dĩa, còn cô thì ngay lập tức đi đến ngã người xuống sofa.
"Em định ngày mốt sẻ về nước, dù sao thì sắp hết thời hạn nghĩ rồi.
" Cô vừa nằm dài trên sofa vừa lên tiếng.
Hắn đang ở trong bếp rữa chén nghe cô nói thế cũng đáp "Vậy được, anh cũng định hỏi em bao giờ chúng ta sẻ về"
"Về nhà êm còn phải nói chuyện với gia đình nữa, dù sao anh cũng thấy đấy nhà em chẳng thích gì anh" cô lên tiếng vô cùng bình thản.
Nhưng những lời cô nói ra cứ như bão táp ập hẳn vào hắn vậy, hắn biết nhà cô không thích hắn nếu lỡ như bọn họ thật sự muốn ngăn cản vậy hắn có lăn lê bò lếch cũng vô dụng.
"Khi nào em nói chuyện với cô chú thì nhớ gọi anh đến" hắn chọn việc cùng cô đối mặt với cha mẹ Diệp chứ không muốn chốn tránh.
"Anh đến làm gì? Chuyện cũng chẳng có gì quan trọng, dù sao thì họ chấp nhận thì chấp nhận không chấp nhận cũng phải chấp nhận thôi, ai bảo con gái nhà họ thích tên nhóc mà bọn họ không ưa.
Hơn nữa nhà em rất thương em nên em muốn gì bọn họ cũng sẻ chiều theo chứ làm sao mà không chiều theo được, thế hệ Diệp gia đời em thì chỉ có em là con gái nên từ xưa đến giờ em muốn gì mà chẳng được.
Đến khi đó mà gọi anh đến nói không chừng mọi chuyện còn phiền phức hơn ấy chứ" cô vô cùng bình thản nói ra lời này bởi cô có cái sự tự tin tuyệt đối vào tình thương của Diệp gia dành cho mình.
Nghe cô nói thế hắn cũng biết cô sẻ giải quyết được nhưng mà hắn vẫn muốn xuất hiện bên cạnh cô để cùng cô nói chuyện với nhà cô "Nhưng mà! "
"Anh đừng có nhưng nữa,