Lúc Thế Hạo bị Thế Vân kéo lên xe hơi men gì đó toàn bộ bai sạch hay phải nói đúng hơn là cái lúc hắn nhận ra bản thân mình đánh nhầm người thì đã tỉnh táo hẳn.
Ngồi trên xe hắn biết mình xong lần này hắn vậy mà đánh anh cô làm cho cái hi vọng hòa hợp lại với cô cứ vậy mà tan thành mây khói, hơn nữa hắn lại thấy trước tương lai nếu như bị ba mẹ biết được chắc sẻ bị ba hắn đập què chân.
Thế Vân đang lái xe thấy thằng em nhà mình cứ thế sụ mặt thì đầy quan tâm của một người anh nên có mà hỏi "Làm sao lại đánh người? Hơn nữa lại đánh Thiên Hành?"
Nghe thế tuy không muốn nhưng hắn vẫn cắn răng mà trả lời "Hiểu nhầm người khác ở cùng cậu ta, sợ cậu ta bị lừa gạt nên mới chạy đến xem"
Nghe vậy Thế Vân hơi nhướng mài đầy thâm ý mà ồ lên một tiếng, hắn tin mới lạ ấy tên nhóc nhà hắn cũng không có vì lý này mà chạy đến đánh người như vậy.
"Vậy tại sao lại đánh người?"
"Là do! bởi vì!.
tức giận, cậu ta chỉ cần mình em là đủ rồi chơi với em không phải tốt hơn sao? Thế mà cứ thích chơi cùng kẻ khác làm gì? Kẻ khác tốt bằng em chắc?"
Thế Vân nghe thằng nhóc nhà mình nói xong không biết nên phản ứng như nào cho phải, nên buồn cười hay tức giận mắng thằng nhóc này một trận?
Thế Vân càng nghĩ càng cảm thấy thằng em nhà mình bị ngu rồi, tốt nhất là sắp xếp ngày nào rảnh đưa nhóc con này đi kiểm tra EQ mới được, nếu EQ quá thấp thì phải xem để kịp thời tìm cách tăng EQ lên mới được.
Nếu không hắn sẻ phải rất mất mặt vì lúc nãy đã vô cùng tự tin khẳng định trước mặt Diệp Thiên Hành em trai hắn có thể mang em gái nhà người ta về để làm em dâu cho mình.
"Chuyện hôm nay anh sẻ không nói với ba mẹ nhưng không chắc bên Diệp gia có nói gì hay không, nên là em tự cầu phúc cho chính mình đi"
Thế Vân biết Thiên Hành sẻ không truy cứu việc này nhưng bên phía Diệp thì chưa chắc sẻ không nói chuyện này cho be mẹ chung nghe, nhưng nói gì thì cũng sẻ không làm lớn chuyện.
Bên kia lúc Thi Nghi và Thiên Hành về đến nhà đã thấy mọi người ngồi đủ ở trong nhà, cô thấy Thiên Duệ giờ này vẫn còn ngồi ở nhà thì vô cùng khó hiểu "Anh không vào đoàn phim à?"
"Vào, nhưng ngày mai mới đi.
Em làm gì muốn anh đi sớm vậy hả, anh đi lần này là tận mấy tháng đó tới lúc đó thì đừng có khóc mà nhớ anh đấy nhá"
Cô nghe thế thì biểu môi, đi đến ngồi cạnh hắn "Ai thèm nhớ anh chứ"
"Để xem, dù sao hiện tại chưa nói được điều gì.
"
Lúc này Thiên Duệ đưa mắt nhìn ông anh nhà mình thì giật mình "Mặt anh bị làm sao vậy?"
Câu nói của hắn làm cho ba mẹ Diệp cũng