Lúc cô đang suy nghĩ về sự bất thường của gia đình mình ngày hôm nay thì Chung Thế Hạo ngồi cạnh cũng bắt đầu nhận được cuộc gọi của gia đình.
Không biết ba Chung đã nói gì mà khi Thế Hạo nghe máy xong liền ngẫn người mà nhìn cô.
"Bác Chung gọi cậu có chuyện gì? Nó liên quan đến tôi à sao đột nhiên lại ngẫn người nhìn tôi như vậy?" Cô vốn không định nhiều chuyện nhưng mà thấy hắn ngẫn người nhìn mình như thế liền không tránh khỏi tò mò.
Vi Vi và Di Di vốn cũng không quan tâm chuyện nhà người ta nhưng Nghi nhi đã hỏi thì họ cũng không ngại hóng hớt một chút.
"Ba hỏi có phải hai người chúng ta đang yêu đương hay không"
Nghe thế cô bắt đầu hoang mang vì sao nhà bác Chung lại nghĩ hai người họ đang yêu đương trong khi bác ấy thừa biết Thế Hạo và mình không hợp nhau từ khi bé.
"Khoan đã, có phải bác ấy có hiểu lầm gì rồi hay không? Chúng ta sau có thể yêu đương được cơ chứ" cô hơi cau mài hướng hắn hỏi.
Hắn nghe vậy liền có chút gì đó không vui nhưng không hiểu vì sao lại như vậy.
Tuy là không vui nhưng hắn vẫn đè ép nó xuống để trả lời cô.
"Là do bức ảnh ban nãy, không hiểu vì sao nó lại đến tay gia đình tôi rồi"
Bức ảnh?! Cô lúc này hình như nghĩ ra được điều gì đó, nếu mà bức ảnh đến tay được nhà họ Chung vậy cũng có thể nó cũng sẻ đến tay nhà cô.
Đ***m* trả trách người nhà cô lại gọi cô nhiều như vậy, hóa ra đều do bức ảnh ấy gây họa.
Thấy mặt cô không chút cảm xúc hắc lại bắt đầu lo lắng, có phải cô lại sắp không quan tâm tới hắn nữa rồi hay không? Nhưng mà lần này lỗi hình như đâu phải tại hắn, rõ ràng là tại đám người dỡ hơi lo chuyện bao đồng kia mà.
Hắn đầy lo lắng mà nhìn cô, giống như đang đợi cô ra phán quyết cho hắn vậy.
Nhưng đáp lại hắn lúc này đây chỉ là cái thở dài của cô.
"Ăn no rồi tính tiếp" cô cầm lấy đủa gắp thức ăn đã được dọn sẳn lúc bọn họ nói chuyện.
Vi Vi và Di Di cả hai đưa mắt nhìn nhau giống như đang âm thầm trao đổi điều gì đó còn Thế Hạo ánh mắt hắn cứ dán chặt vào người cô.
"Đừng nhìn nữa, lo ăn đi ăn no mới có sức về nhà giải thích" Tuy cô bình tỉnh ngoài mặt thế thôi chứ thật ra giờ này trong lòng cô đang biển cuộn sóng trào cô lo lẵng không biết chút nữa khi về nhà phải giải thích như thế nài người nhà mới tin.
Thế Hạo nghe thế liền gật đầu, hắn hình như có chút gì đó không muốn giải thích cho sự hiểu lầm này nhưng nếu không giải thích vậy chắc chắn cô sẻ không vui.
"Hay là hai cậu cứ thừa nhận đang yêu đương đi, như thế khỏi phải giải thích" Vi Vi bình thản mà lên tiếng.
Vừa nghe tới ý kiến điên rồ này cô ngay lập tức phản bác "Không được, cậu đừng có ra mấy cái ý tưởng phức tạp hóa vấn đề như vậy" vừa nói cô vừa trừng Vi Vi đang ngồi đối diện.
"Cái này giúp cậu không cần giải thích mà sao lại gọi là phức tạp cơ chứ?"
"Tớ và Thế Hạo không phải là yêu đương mà nếu có yêu đương cũng không thể thừa nhận được, cậu thấy gia đình chúng tớ rồi đó nếu một khi hai đứa mà chia tay vậy thì phải ăn nói sao với hai bên, giải thích còn