Thấy hắn gật đầu cô liền không giấu được ý định xấu xa nơi ánh mắt, nếu đã gật đầu chấp thuận vậy cũng đừng có trâch cô vì sao ác.
"Thế Hạo, tớ biết cậu rất tốt nên là bài viết của tớ phải nhờ vào cậu chép hộ rồi"
Hắn nghe đến thế thôi liền đưa mắt mà nhìn cô, hắn biết ngay mà cô chắc chắn là có mưu đồ bất chính với hắn mà.
"Vì sao tôi phải chép bài cho cậu?"
"Bởi vì cậu là bạn tốt của tôi nha hơn nữa cậu còn cùng tôi lớn lên, từ nhỏ đến giờ tôi đây chẳng nhờ vã cậu điều gì cả giờ nhờ cậu chép bài dùm cũng không được hay sao?" ánh mắt cô lúc này chứa vài phần trong mong cùng với hy vọng bên trong đấy.
Thế Hạo khi nhìn vào liền ngay lập tức bị làm cho mềm lòng mà định gật đầu ngay lập tức nhưng mà một tia lý trí cuối cùng nhanh tróng ngăn cản hắn lại.
"Cậu đừng nhắc đến tình nghĩa lúc nhỏ của chúng ta, chúng ta lúc nhỏ thì có tình nghĩa gì chứ? Tình nghĩa đánh nhau cơ à?" hắn hừ lạnh mà nhìn cô, dù sao lời hắn nói toàn bộ đều là thật hai người ngoài cái đánh nhau thì còn có gì nữa đâu.
Nghe hắn phủ phàng như vậy cô rất đau lòng nha, quả thật đánh nhau mười năm thì làm gì mà có tình nghĩa cơ chứ.
"Thì thôi nếu cậu đã nói vậy rồi thì tôi cũng chỉ đành nhờ mấy bạn hôm nay có đi học thôi chứ biết làm giờ" cô đầy bất lực mà lên tiếng.
Hắn nghe thế liền hừ lạnh mấy cái rồi định đứng dậy đi về, nhưng mà cái lúc đứng dậy hắn đột nhiên nhớ ra hôm nay nữ sinh cả lớp đều nghĩ chỉ có nam sinh đi học, hắn hình như suýt nữa là làm chuyện ngu ngốc rồi.
Nhớ ra chuyện lớn như vậy hắn vội vàng ngồi xuống ghế thì thấy cô giờ này đang cầm điện thoại, hắn lập tức hoảng hớp mà chụp lấy điện thoại trên tay cô mà nhìn thử quả nhiên cô đang soạn tin chuẩn bị gửi cho tên học cùng lớp.
"Cậu mau đưa điện thoại cho tôi" cô vươn tay định đoạt lại cái điện thoại của mình.
"Đưa cậu? để cậu nhắn tin à?" hăn liếc mắt nhìn cô giọng nói rất không vui tràn ngập mùi thuốc súng.
"Cậu không giúp thôi thì thôi tôi cũng chẳng ép cậu làm gì, bây giờ tôi muốn nhờ người khác giúp đở cậu cũng không cho là sao?" cô ấm ức mà nhìn hắn, hắn lúc này nhìn ra được trong mắt cô hiện tại hắn là tên đáng ghét vô cớ gây sự và đặc biệt là rất vô lý.
"Ây cậu bình tỉnh chút, tôi giúp cậu chép là được mà" vừa nói vừa ấn xóa toàn bộ tinh nhắn đang soạn trên mái cô rồi đưa trả lại cho cô.
"Không cần, tôi biết cậu không tự nguyện nên không cần phải ép bản thân làm điều không thích như thế đâu" nói rồi cô cuối