Bé con! lại đây ông dạy cho thế tự vệ mới.
- Ông à, Hồng Hồng của ông đã 15 tuổi rồi đó, sao mà còn là bé con chứ?
Một thiếu nữ dáng người thanh thoát buộc tóc lên cao, vừa dịu dàng cười nói vừa bước tới.
Bạch Hồng nhỏ nhắn ngày nào nay đang trong tuổi dậy thì.
Gương mặt thêm phần xinh đẹp và dáng người ngày càng phổng phao.
10 năm trôi qua thật nhanh.
Tử Bạch Hồng giờ đây vừa hoàn mĩ lại không kém phần mạnh mẽ.
Duy chỉ có đôi mắt tím biếc và mái tóc trắng ngà mềm mại là vẫn vẹn nguyên theo thời gian.
- Ông ơi, bao giờ mình mới chuyển nhà?
- Hai ngày nữa thưa cô nương nhỏ.
Người ông sáu mươi tuổi đáp.
Ông vận động khớp tay, chuẩn bị dạy võ cho cháu gái.
Cuộc đời của ông Tử trước đây trống vắng vì không có gia đình.
Sau khi gặp được thiên thần nhỏ này, ông liền động lòng thương mà nhận nuôi.
Từ đó, hai ông cháu nương tựa vào nhau.
Cuộc sống tuy không dư giả gì nhưng mỗi ngày vẫn luôn tràn ngập bình yên.
Dưới sự dạy dỗ của một cựu giáo viên, kiêm cựu quân nhân, Tử Bạch Hồng lớn lên trong kỉ luật thép.
Cô luôn đứng đầu khối về thành tích học tập, mạnh mẽ, độc lập, biết đảm đương việc nhà và phụ giúp ông bán hàng.
Hay nói đúng hơn, cô chính là một bông hồng trắng có gai.
Tuy tinh khôi nhưng không phải để trưng trong tủ kính, cũng không phải để người khác chà đạp xem thường.
Tự ý thức được gia cảnh chẳng mấy dư giả của mình.
Trong mắt Bạch Hồng luôn hiện lên hai mục tiêu lớn: có tiền và có quyền.
Phải có được hai thứ đó bằng chính sức mình, rồi sau này sẽ sống thật hạnh phúc, báo hiếu cho ông.
Kì thi tốt nghiệp THCS vừa rồi cô không chỉ nằm trong top 3, mà còn dành được học bổng đã hằng mong ước từ lâu: trở thành học sinh trường A- một trong những ngôi trường danh giá hàng đầu bao gồm hai thành phần: học giỏi hoặc bố mẹ làm to.
Tất nhiên Bạch Hồng thuộc loại số một, mà nếu có là số hai thì cô cũng