"Tự Nhi hẳn là thật nhịn không nổi, bà xem nó lúc nào với bà đoạt lấy, đều là nhà của chúng ta Cẩm Chi. Từ sáng đến tối chơi điện thoại di động."
"Ông làm sao còn đang công tác?"
"Chính là tôi muốn, đi ra lật lật."
Dung Tự quét một vòng nhà vệ sinh, xác nhận một chút, vừa nãy nàng liền mở ra phòng tắm quạt thông gió. Ở xác nhận trong phòng tắm không có để lại cái gì khả nghi lông tóc và mùi, Dung Tự mới từ từ mở cửa. Đóng lại quạt thông gió. Căn cứ thúc thúc cùng a di nói chuyện, Dung Tự đại thể có thể suy đoán thúc thúc chưa từng tiến vào. Sợ chuyện không đâu một hồi.
"Ba mẹ phát hiện sao?" Dung Tự vào phòng thời điểm, Trình Cẩm Chi đã đứng cạnh cửa rồi. Vừa nãy nghe được lúc ẩn lúc hiện nghe được thanh âm của ba mẹ, nàng liền cả kinh từ trên giường nhảy xuống. Trình Cẩm Chi khép lại cửa, sốt sắng mà hỏi Dung Tự.
Dung Tự sắc mặt nghiêm nghị. "Bọn họ để em đi vào, để chúng ta hảo hảo nói chuyện, sau đó đi gặp bọn họ."
"A?" Trình Cẩm Chi sợ đến chân mềm nhũn.
"Em muốn chết a, đều lúc này, em lại đùa giỡn." Thấy Dung Tự khơi gợi lên khóe môi, Trình Cẩm Chi liền phản ứng lại. Nếu như mẹ của nàng biết chuyện của các nàng, làm sao có khả năng còn để Dung Tự đi vào, khẳng định không nói hai lời liền tới gϊếŧ. Mẹ của nàng luôn luôn yêu thích Dung Tự, nhất định là cho là mình mang hỏng rồi Dung Tự. Trình Cẩm Chi sờ soạng mình một chút chân, cũng còn tốt, cho tới bây giờ, chân nàng vẫn còn ở đó. Trình Cẩm Chi quay lưng, Dung Tự cho rằng nàng tức giận, hai tay đặt ở trên bả vai của nàng vội vã động viên nàng."Tức rồi?"
"Hừ."
"Đừng tức giận."
Dung Tự ôm Trình Cẩm Chi vai. "Em biết sai rồi, sau này sẽ không nói giỡn."
Dỗ dành năm phút đồng hồ, tỷ tỷ vẫn là đưa lưng về phía nàng. Dung Tự đã sớm hối hận rồi, nói rất nhiều lời hay, lại đi xem Trình Cẩm Chi gò má. Phát hiện Trình Cẩm Chi đã sớm nở nụ cười.
"Chị dọa em." Dung Tự lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Là em trước tiên dọa chị." Trình Cẩm Chi ngắt một chút Dung Tự mặt."Chơi vui sao?"
"Chị không tức giận là tốt rồi." Dung Tự thái độ vẫn tương đối tốt, nàng cầm Trình Cẩm Chi tay sượt Trình Cẩm Chi lòng bàn tay. Hai người kéo đi một hồi, mới phiền phiền nhiễu nhiễu về trên giường. So với mấy lần trước sờ loạn loạn sượt, Dung Tự lần này phải ôn nhu nhiều lắm. Trình Cẩm Chi chôn ở Dung Tự trong lồng ngực, giơ lên ngón tay thon dài, ở Dung Tự bả vai vẽ vòng tròn. "Em chừng nào thì nhìn những thứ kia?"
"Em chừng nào thì đối với chị có loại nghĩ này ?" Trình Cẩm Chi hỏi.
"Rất sớm."
"Tiểu sắc quỷ."
"Em rất sớm đã yêu thích chị, rất sớm đã. . . . . ."
"Vậy sao em không nói với chị?"
"Em không dám." Dung Tự nói rằng: "Em chỉ có chị, so với có thể mất đi chị, em. . . . . ."
"Chị nếu như không phát hiện, nếu như cùng người khác, em làm sao bây giờ?"
"Không có loại khả năng này." Dung Tự liền nghĩ tới "thầm mến" những kia năm. Nàng ôm sát Trình Cẩm Chi. "Chị đã là của em."
"Là em may mắn. Nếu như chị không nghĩ thông suốt, em liền phải khóc." Trình Cẩm Chi từ từ nói rằng: "Chị cũng muốn khóc, nếu như rất lâu sau đó mới hiểu được tâm tư của chính mình."
Dung Tự hôn một chút Trình Cẩm Chi mặt. "Em sẽ tốt với chị."
"Em sẽ luôn luôn đối tốt với chị." Dung Tự ở Trình Cẩm Chi bên tai nói qua lời tâm tình.
"Em đương nhiên sẽ đối tốt với chị, vừa nãy nghe động tĩnh bên ngoài, chị đều làm tốt cùng ba mẹ nói chuẩn bị. Mặc dù có điểm bất hiếu, thế nhưng không cho phép em sau này rút lui."
"Ân."
"Em đừng chỉ đáp ứng hiện tại."
"Thúc thúc a di đối với em rất tốt, nhưng là. . . . . . Em đều đã cái kia với chị." Dung Tự có chút ngượng ngùng nói: "Em muốn đối với chị phụ trách."
"Chị vẫn cho là rất đau." Trình Cẩm Chi cũng có chút bất hảo ý tứ. "Trước kia chị cái kia em, có phải là quá nặng?"
"Không nặng."
"Em khi đó đều hừ."
"Có một chút."
Cách một hồi lâu, Trình Cẩm Chi mới mở miệng. "Chờ chúng ta trở lại, em để chị lại thử được không?"
Trình Cẩm Chi như là đang tặng quà, cần ngươi tới ta đi.
"Ân được." Nếu không sợ ba mẹ phát hiện, Dung Tự đều muốn đem Trình Cẩm Chi tay cầm hạ xuống nơi đó "trung thành" rồi.
Dung Tự đến mặt sau có chút buồn ngủ, Trình Cẩm Chi mặc dù có điểm buồn ngủ, nhưng vẫn là cùng Dung Tự nói đâu đâu. Hạ thân tê dại, làm cho nàng có chút hưng phấn. Nàng đem mình giao cho Dung Tự, nghĩ tới chỗ này, Trình Cẩm Chi tâm lại như ngâm mình ở mật đường bên trong, ngọt lan tràn, ngọt chảy rồi. Dung Tự ngủ sau đó, Trình Cẩm Chi lại giơ tay sờ soạng một chút Dung Tự sống mũi cao. Dung Tự cao đến thật là đẹp mắt.
"Cho ngươi a [ hình minh hoạ ]." Trình Cẩm Chi phát ra Weibo, hình minh hoạ là Dung Tự gò má.
"Sau khi làm." Nổ ra một đôi nửa đêm không ngủ bơi lặn đảng.
"? ? ? Lợi hại, các ngươi đây là đang ba mẹ nhà sao? Bộc lộ rồi hả?"
Trình Cẩm Chi lần lượt từng cái like trả lời, trước người khác nói là "sau khi làm", nàng đều chỉ ha ha ha. Lần này nàng còn đường hoàng ra dáng nhấn like.
Trình Cẩm Chi còn có chuyên môn Weibo đoàn, nàng thường thường ở Weibo trong đám nổi bong bóng.
"Miêu, ngươi cùng Ngao Tạng làm rồi hả ?" Trong đám một phần võng hữu còn biết các nàng chưa làm.
"[ thẹn thùng ] Ân. . . . . . Nàng ngủ thiếp đi."
"? ? ? Ta đoán sai công thụ rồi?"
"Không phải, những ngày qua nàng khá là mệt. Trên người ta có chút mệt, ngủ không được."
"! ! ! Lợi hại, lại là mười vạn chữ Tiểu Hoàng Văn*. Cảm giác thế nào?"
[tiểu hoàng văn: văn chương không thích hợp thiếu nhi]
"Nàng khá là