Khoảng thời gian này, việc học của Dung Tự hơi nặng. Năm hai năm ba là thời điểm khóa nghiệp nhiều nhất. Bởi vì thi chứng chỉ, Dung Tự sẽ nghỉ một vài lớp bình thường. Bây giờ Dung Tự không phải ở lớp học, thì là ở thư viện. Trước còn có thể đi thi đua, hiện tại tổ nhỏ giải tán, Dung Tự cũng có thể chuyên tâm bận rộn chuyện thi chứng chỉ. Hiện tại Trình gia đã nhẹ nhàng, Dung Tự cuối tuần đều đi Trình gia hỗ trợ.
"Cẩm Chi gần đây đang bận rộn cái gì?" Trình Hoài Nam hỏi Dung Tự. Mẹ của nàng không biết, Trình Hoài Nam biết. Trước Trình Cẩm Chi bận rộn yêu đương với Dung Tự. Gần đây cũng không yêu đương gì, vừa video với con bé, con bé liền than buồn ngủ.
Dung Tự lúc này mới thả tài liệu trong tay xuống. "Cẩm Chi gần đây tham gia thi đấu nữ đoàn."
"Cái gì nữ đoàn?" Trình Hoài Nam đã hoàn toàn không nhớ rõ nữ đoàn của con gái.
"Năm hai chị ấy từng tham gia."
Dung Tự vừa nói như thế, Trình Hoài Nam có chút ấn tượng. "Ý là nói, con bé hiện tại đang bận sự nghiệp?"
Dung Tự gật gật đầu. "Năm ngoái chị ấy đã bận rộn rồi."
"Không phải." Trình Hoài Nam cười cười. Đối với chuyện con gái làm minh tinh, Trình Hoài Nam vẫn xem như là ủng hộ. Cũng đúng, từ nhỏ đến lớn, con gái muốn làm chuyện gì, có chuyện gì bọn họ không ủng hộ đâu. Thấy Dung Tự không có nói tiếp, Trình Hoài Nam lại hỏi: "Dung Tự, con vẫn ổn chứ?"
Con gái đi làm sự nghiệp, nói vậy sẽ có chút "lạnh nhạt" Dung Tự.
"A? Làm sao ạ?"
"Không có chuyện gì, thúc chỉ sợ Cẩm Chi lạnh nhạt con gì đó. Con bé a, hấp tấp, muốn cái gì là cái đó." Trình Hoài Nam dừng một chút. "Tự Nhi, kỳ thực thúc thúc cũng không biết nói thế nào. Hai người cùng nhau, vốn là gập ghềnh trắc trở, đừng nói chi là các con. So sánh với đại đa số người mà nói, các con cũng tính là khá đặc thù. Cũng sẽ cực khổ hơn người bình thường một chút, đặc biệt là con. Con từ nhỏ tinh thần trách nhiệm đã mạnh, chuyện gì cũng thích tự mình chống đỡ. Ngược lại thúc thật ra không lo lắng Cẩm Chi, con bé cực kì vui vẻ, gặp gỡ không vui, kìm nén không được mấy ngày. Tự Nhi, con có lẽ có thể hiểu ý tứ của thúc thúc đi?"
"Con biết rồi, thúc thúc." Dung Tự biết thúc thúc là vì các nàng suy nghĩ.
"Ai, các con phải cố gắng." Là một người trưởng bối, Trình Hoài Nam vẫn là ủng hộ trong lòng hậu bối.
Trình Hoài Nam tình cờ còn có thể nhắc đến tình cảm con bé cùng con gái, mà Ôn Khởi Vân lại không cách nào đề cập. Càng không nói tới Lý Thanh, bà bây giờ cũng không phải đặc biệt đồng ý chuyện con gái cùng Cẩm Chi. Nhưng là hết cách rồi, hai đứa bé đã thành thật như vậy, chỉ có thể đi một bước, xem từng bước.
Thi cuối kỳ kết thúc, Dung Tự liền đi thăm Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi hiện tại ngâm mình ở trong nữ đoàn. Một học kỳ này, Trình Cẩm Chi dựa vào bộc quang của nữ đoàn, tăng không ít fans. Quan trọng nhất là, Trình Cẩm Chi ở trong nữ đoàn phi thường hài lòng. Trước năm hai, cũng không tính là thoải mái, vừa huấn luyện vừa học tập, mỗi ngày đều phi thường gấp gáp. Quan hệ cùng thành viên trong đoàn cũng không quá quen thuộc. Khi đó, thành viên trong đoàn còn đang tào* nàng, nói nàng là tới vô ảnh đi vô tung. Hiện tại không giống với lúc trước, vô sự một thân khinh*, bình thường cũng không có chuyện gì, không phải đang chuẩn bị công diễn cùng huấn luyện, thì là ngâm mình tại trung tâm sinh hoạt, cùng thành viên khác đánh bài chơi mạt chược. Dung Tự gọi điện thoại cho nàng, còn thường thường nghe thấy tiếng nàng phóng pháo. Trên công diễn, các thành viên trêu chọc Olivia là pháo thần, đều để Trình Cẩm Chi phóng pháo, làm cho các nàng hiện tại chơi mạt chược định ra quy củ "chỉ có thể tự mò không thể phóng pháo". Ở trên công diễn nói đến phóng pháo, phía dưới một trận hư thanh, càng có khán giả gọi Olivia là "□□"* của Trình Cẩm Chi. Nói các nàng là tổ hợp □□. Trên mạng cũng có hội tiếp ứng hai bọn họ, fans hội tiếp ứng hiện tại đã phá 10 ngàn. Dung Tự không cập nhật tin tức gì trên mạng, vì vậy không ít võng hữu đều cho rằng các nàng chia tay, hoặc là Dung Tự ủng hộ Trình Cẩm Chi việc này. Vừa mới bắt đầu cũng có tiểu xé, nhưng bởi Dung Tự không hề nói gì, trên mạng cũng không xé quá lợi hại. Dung Tự đến trung tâm sinh hoạt, Trình Cẩm Chi đang đùa giỡn cùng các thành viên liền nhảy tới. Trình Cẩm Chi cưỡi trên thắt lưng Dung Tự, hai tay ôm gáy Dung Tự.
[*tào: mang ý chế giễu]
[*vô sự một thân khinh: một người không có việc gì, tâm trí và thân thể thoải mái]
[□□ từ tiếng Nhật không hiện trong bản raw, lực bất tòng tâm]
Trình Cẩm Chi cũng không kiêng kỵ, còn chưa đi vào phòng đã hôn môi Dung Tự một cái. Làm cho thành viên xung quanh ồn ào lên. Dung Tự nâng mông Trình Cẩm Chi, tựa hồ muốn ôm Trình Cẩm Chi vào phòng. Kết quả bị thành viên ngăn cản ở cửa phòng. "Không được, hai người đến hôn một cái. Hôn một cái liền để hai người đi vào làm việc."
Trình Cẩm Chi cười đến vui vẻ, nâng má Dung Tự, lại hôn lên môi Dung Tự một chút."Dung Tự, vợ của em hôn em, em tại sao lại như cọc gỗ vậy."
Quan hệ của Trình Cẩm Chi và thành viên đều không tệ, chơi đến điên, để các nàng hôn lưỡi hơn nửa phút, mới thả các nàng đi vào.
"Dung Tự em kiềm chế một chút, Cẩm Chi buổi tối còn phải huấn luyện." Các thành viên dán tai lên cửa, trêu ghẹo một hồi lâu. Olivia cắn môi dưới, cứ như vậy nhìn cửa khép lại. Vừa nãy Trình Cẩm Chi cùng Dung Tự hôn môi, lòng của nàng có chút chua.
Dung Tự ở phòng của các nàng đợi một hồi lâu, đợi bao lâu, Olivia liền xoắn tay áo bấy lâu. Phi thường khó chịu. Buổi tối huấn luyện, Olivia còn thấy được vết cắn trên cổ Trình Cẩm Chi.
"Trình, cậu giận tớ à?" Olivia cúi đầu, tựa vào cửa phòng tắm. Rất nhanh, Trình Cẩm Chi liền từ trong