Editor: Nổ
Bàn tay người đàn ông mang theo vết chai mỏng, thô bạo ma sát thịt mềm sau gáy Thẩm Tư Phi, nhìn nó đỏ lên, ánh mắt hắn càng sâu hơn.
Omega bị chi phối bởi tin tức tố và bản năng, Alpha lại càng hơn thế, Alpha có khả năng càng thêm điên cuồng đến mất lý trí.
Đặc biệt ở trước mặt còn là một Omega xinh đẹp thuần khiết, còn bộc bạch những lời như vậy.
Đã thế anh còn chủ động đưa tuyến thể của mình ra.
Thẩm Tư Phi cả người run lên bần bật, cảm giác kì quái lan khắp toàn thân, khóe mắt anh đỏ lên, lộ ra vẻ rụt rè, tựa hồ có chút sợ hãi.
Ngoài đánh dấu tạm thời và đánh dấu hoàn toàn, còn có thể hôn môi trao đổi tin tức tố, cũng có thể tạm thời xoa dịu Omega.
Nhưng mà Thẩm Tư Phi không hiểu được sự quan trọng tuyến thể đối với Omega, cho nên thay vì hôn môi, hắn thà đánh dấu tạm thời lên tuyến thể.
Kích thích mang lại khi cắn tuyến thể đối với Omega và Alpha không khác là bao.
Tuyến thể của Omega đối với Alpha có sức hấp dẫn rất lớn.
Hạ Tây Châu mạnh mẽ nhấc người lên áp vào trong ngực mình, hơi thở nóng rực phả vào cổ đối phương, giọng nói của hắn trầm thấp, khàn khàn, mang theo sự nguy hiểm: "Thầy Thẩm không nên trêu chọc tôi."
Thẩm Tư Phi dựa lưng vào lồng ngực dày và vững chắc của Alpha, cảm giác được một sự nguy hiểm nào đó mà nhẹ nhàng giãy dụa, nhưng toàn thân vô lực, cực kỳ nóng, chỉ có thể ngăn Hạ Tây Châu đang dùng sức cắn xuống.
Đôi môi bị cắn chặt đến mức trắng bệch.
Hạ Tây Châu vùi đầu xuống, cắn mạnh.
Thẩm Tư Phi đột nhiên mở to hai mắt, há hốc mồm, nhưng không nói được lời nào.
Có một loại cảm giác nào đó không tự chủ được lan từ sau gáy ra khắp toàn thân, lan đến tứ chi, như có một luồng điện không ngừng kích thích các giác quan.
Sau đó anh cảm giác được một thứ gì đó sắc nhọn và nguy hiểm xuyên qua da mình, cắm sâu vào máu thịt.
Máu tươi rỉ ra, mùi sữa nơi chóp mũi ngày càng đậm.
Tin tức tố Alpha bị cưỡng ép truyền vào cơ thể Thẩm Tư Phi, tin tức tố trong không khí điên cuồng giao hòa, sự kích thích quá lớn làm cho anh mất hết ý thức trong một thời gian ngắn.
Sau đó thân thể anh mềm nhũn, ngồi phịch trong lồng ngực Hạ Tây Châu và ngất đi.
Hạ Tây Châu khó khăn buông lỏng hàm răng, trên môi lưu lại một chút máu, đôi mắt thâm sâu như trước giông tố.
Hắn hơi cúi đầu, Omega trong lồng ngực trọng lượng rất nhẹ, thân hình gầy gò, cánh tay rất nhỏ, cả người từ trên xuống dưới dường như chỉ có một chút da thịt.
Trợ lý bên cạnh cả người đã phát run.
Không phải vì bầu không khí ầm ĩ và những mùi kì lạ hỗn tạp trong quán bar, mà là ông chủ luôn cao lãnh kiệm lời, thậm chí có chút nham hiểm hung ác, lại tiện tay cứu một Omega, còn đánh dấu tạm thời lên người đó.
Không ngờ ông chủ của cô sau lưng lại phong lưu đến như vậy.
Không phải cô nghi ngờ sức hấp dẫn của ông chủ, nhưng cô có chút thiện cảm và đồng tình với Omega xinh đẹp sạch sẽ kia.
Ông chủ của bọn họ lãnh khốc vô tình, nhất định sẽ phụ lòng tin tưởng của đối phương.
Quản lý của quán bar nghe tin lập tức đến, dọn dẹp sạch sẽ.
Hạ Tây Châu ôm ngang Thẩm Tư Phi đi thẳng ra ngoài, trợ lý khó khăn khiêng Bác Viên theo sau, mãi đến khi đem người trong ngực đặt ở ghế phó lái, ông chủ mới dừng lại nhìn cô: "Mua lại công ty là biện pháp tốt nhất, trước hết để cho nó phá sản đi."
Giọng điệu của hắn có phần hời hợt, trợ lý ngay cả tiếp lời cũng không dám.
Hạ Tây Châu lái xe đi.
Cư như thể người thợ săn đã chiếm được chiến lợi phẩm, nóng lòng muốn mang về thưởng thức.
Nói cách khác, nó rất giống Alpha tìm được đối tượng Omega, đưa vợ, chồng về.
Chỉ còn lại trợ lý nhỏ đáng thương, phải cõng một người đàn ông say rượu trên lưng, chờ taxi trong gió đêm.
Quản lý của quán bar vội vã chạy ra, hỏi: "Tôi xin lỗi vì tiếp đón không chu đáo, xin hỏi ông chủ cô là ai?"
Trợ lý cười nham hiểm: "Mấy chuyện này anh không thể quản được đâu."
...!
Hạ Tây Châu đưa Thẩm Tư Phi về căn hộ của mình, đem người đặt trên giường trong phòng khách*, hắn mới khôi phục lại lý trí.
*Phòng dành cho khách.
Đem người về đây làm gì?
Hắn đã từng trải qua sóng to gió lớn, cũng đã tiếp xúc với tầng lớp thượng lưu xa hoa đồi trụy, lúc này giống như một đứa trẻ vắt mũi chưa sạch, đem người mang về, như là đoạt lại con mồi, tràn đầy dục vọng chiếm hữu.
Hắn chưa bao giờ đánh dấu bất kì ai, Thẩm Tư Phi là người đầu tiên, nhận thức được điều này làm hắn giật mình.
Thẩm Tư Phi lúc ngủ rất yên tĩnh, lông mi rất dài, cả người đặc biệt ngoan ngoãn, nghe lời.
Nếu nhìn theo cách này, sẽ cho rằng đây là một người hiền lành biết săn sóc.
Khi nãy người này nhỏ giọng cầu xin hắn, ánh mắt đỏ như muốn khóc, vẻ mặt vô cùng tủi thân, khiến tim hắn mềm nhũn.
Điều này làm cho Hạ Tây Châu đột nhiên nhớ lại lúc còn ở trong viện phúc lợi, anh nửa đêm trèo lên giường, nhất định phải ôm hắn ngủ.
Hạ Tây Châu có lúc nghĩ rằng Thẩm Tư Phi là một người không có nguyên tắc, là đứa nhỏ xấu cố tình gây sự, nhưng trái tim sắt đá của hắn đã bị đánh bại bởi tiếng khóc của anh.
Người ta ngủ ngon một đêm, bản thân hắn lại mất ngủ một đêm.
Thẩm Tư Phi sợ sấm sét, mẹ ruột Thường Mân bị trầm cảm sau khi sinh mà chết.
Mẹ mất không bao lâu, cha ruột đã cưới mẹ kế, cuộc sống ở nhà không tốt.
Thẩm Tư Phi nói một hồi, cuối cùng ôm eo hắn nức nở: "Để tôi ôm một chút có được không, cậu thật là ấm áp, tôi rất thích cậu."
Hạ Tây Châu lúc đó cảm thấy mình sắp nổ tung.
Ngày hôm sau Thẩm Tư Phi lại như một người khác, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra, đối với hắn cực kỳ lạnh lùng.
Điều này làm cho hắn cảm thấy mình như bị trêu chọc và lừa gạt, sự ấm áp tối hôm qua chỉ là một trò hề, khiến bản thân hắn tưởng bở mà cho là rằng đối phương sẽ làm hòa với mình.
Hắn mỗi ngày mở tủ của mình ra đều thấy một bình sữa, trên đó viết một dòng chữ cho hắn, còn yêu cầu hắn không được nói với những đứa trẻ khác.
Hắn tưởng viện trưởng Trần chuẩn bị cho mình, bởi vì Trần Kim cũng có cái cốc kia, mà nét chữ trên tờ giấy nhỏ rất giống với Trần Kim.
Sữa chỉ xuất hiện hơn nửa năm, nửa năm sau thân thể hắn cường tráng lên rất nhiều, vóc người cao lên rất nhanh.
Sau khi nhận được trợ cấp của chính phủ, hắn bắt