Tử Kiến nhìn vị cô nương xinh đẹp trước mắt, giễu cợt nói:"nếu ta đoán không lầm thì cô chính là tiểu công chúa điện hạ của thiên giới? Chậc chậc! Thật là đáng thương"
Công chúa nghe hắn nói vậy không hiểu ý bèn hỏi:"ngươi nói vậy là có ý gì?"
Tử Kiến đáp:"ta muốn hỏi cô, cô có bao giờ tự mình hỏi rằng tại sao cô đường đường là tiểu công chúa của thiên giới nhưng lại không có được một cái tên thích đáng như bao người không? Cô có biết bản thân mình được thứ gì tạo thành không? Tại sao phụ mẫu cô lại nghiêm cấm cô thân thiết với người khác? Cô hãy tự mình suy nghĩ thử xem."
Các thần quan đứng kế bên nghe vậy liền hoảng hốt.
Tư Tống đi đến trước mặt Tử Kiến đá một phát thật mạnh vào ngực khiến hắn ngã khuỵa xuống đất hộc máu.
"Ngươi câm mồm cho ta!"
Rồi quay sang nhìn tiểu công chúa cung kính nói:"tên này lắm mưu kế, xin công chúa điện hạ đừng tin hắn kẻo mắc bẫy."
Trong đầu tiểu công chúa lúc này toàn nghĩ về lời nói ban nãy của Tử Kiến, tại sao hắn lại nói như vậy với nàng? Những câu mà hắn hỏi ra, nàng cảm thấy như có một nhát dao cắm thẳng vào tim nàng, nhưng nàng lại không biết lý do tại sao lại cảm thấy như thế.
Tư Tống ra lệnh cho binh sĩ, nói:"người đâu! Mau áp giải ba tên này về thiên giới cho ta."
"Khoan đã!"
Tiểu công chúa không thoải mái trong lòng, nhìn Tử Kiến nói:"rốt cuộc những lời của ngươi nói là có ý gì? Chẳng phải ta là do mẫu phi sinh ra sao? Nếu ngươi dám ăn nói xằng bậy thì ta cũng không ngại lấy mạng của ngươi tại đây đâu."
Tử Kiến đứng dậy, một tay ôm ngực gắng gượng trả lời:"chuyện này e là mẫu phi cô mới là người hiểu rõ nhất, bà ta biết con trai mình muốn có một muội muội để chơi cùng như bao người khác, cho nên đã không từ bất cứ giá nào dùng thánh vật Tỏa Liên Châu chứa ma tính chưa trừ khỏi của hoa giới tạo ra cô chủ yếu là muốn con trai của bà ta được vui vẻ. Vì sợ người thiên giới sẽ tiết lộ bí mật này cho cô khiến cô nổi ma tính làm loạn thiên giới nên đã ra lệnh cấm cô không được qua lại với người khác, lừa cô ở một chỗ ngày đêm tu luyện, xem cô là công cụ giúp thiên giới diệt trừ yêu ma làm hại nhân gian. Quả thật rất đáng thương, ta đây rất thương hại cho cô đó."
"Không, không thể nào!"
Tiểu công chúa đau lòng, những lời mà tên Tử Kiến này nói ra đều rất chân thật, hóa ra bấy lâu nay nàng đã bị thiên giới lừa, lâu nay nàng vẫn nghĩ phụ mẫu làm như thế là muốn tốt cho nàng, không muốn nàng phải vướng bận gì nên mới không cho nàng tiếp xúc với người khác, nàng tự trách bản thân tại sao lại không thể biết chuyện này sớm hơn chứ? Nàng hận bọn họ đã lừa nàng...
Tư Tống thấy không ổn lập tức nói:"hắn nói láo! Xin công chúa đừng để những lời của hắn mê hoặc, hắn muốn chia rẽ thiên giới chúng ta."
Tử Kiến khinh bỉ trả lời:"mê hoặc? Có điều ngươi không biết, những lời này là do chính miệng lão già Hứa Lỗi trong lúc bị ta dùng cực hình quá đau đớn nên đã tiết lộ ra hết, đáng tiếc là ta còn chưa kịp hỏi tiếp thì ông ta đã không chịu nổi nữa liền tự cắn lưỡi tự sát. Ông ta ở thiên giới lâu như vậy chẳng lẽ những chuyện này là do ông ta bịa đặt? Làm gì