Đế quân bây giờ đã hồi phục pháp lực liền cho triệu tập các thần quan thiên giới tụ hội lại bàn chuyện của tiểu công chúa và Hàn ma quân.
Các thần quan từ lâu đã không ưa gì tiểu công chúa nên được phen này nhân cơ hội bôi xấu nàng.
Tư Tống đứng ra nói:"bẩm đế quân! Nghe thuộc hạ dưới trướng của lão nô bẩm báo lại là tiểu công chúa hôm trước còn cùng Hàn ma quân đi dạo ở phàm gian, trong hai người họ đều rất vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra."
Các thần quan khác nghe vậy liền xôn xao.
"Thật sao? Tiểu công chúa xem ra đã thật sự không cần thiên giới chúng ta nữa rồi."
"Lại thêm cái tên Hàn ma quân kia nữa, hắn ta không hề nể nang thiên giới chúng ta lấy một chút, thật là quá đáng."
"Có khi nào chẳng bao lâu nữa tên Hàn ma quân kia và tiểu công chúa cùng nhau hợp tác đánh lên thiên giới chúng ta không?"
"Đánh thì đánh! Ngươi sợ cái gì chứ?"
Đế quân không muốn nghe họ bàn tán nữa liền đưa tay lên ra hiệu cho đám thần quan im lặng.
"Ta không muốn nghe các ngươi nhắc tới chuyện này nữa, công chúa con ta nay trong người đã không còn ma tính, không còn gì đáng lo ngại nữa rồi. Tuy lần này nó mang trọng tội không thể tha thứ nhưng nếu nó chịu đồng ý cúi mình nhận tội và quay trở lại thiên giới như xưa thì ta sẽ tha cho nó một con đường sống."
Đế quân nhìn lần lượt đám thần quan, hỏi:"người nào có thể nhận lệnh đi tới ma vực một chuyến khuyên công chúa giúp ta không?"
Các thần quan nghe đế quân nói vậy ai nấy đều phản đối.
Tư Tống hỏi:"không thể được! Đế quân! Ngài quên là cô ta đã từng muốn giết ngài rồi sao?"
Đế quân trả lời:"lúc đó công chúa đã bị ma tính khống chế toàn thân không còn nhận thức, không thể trách được!"
Tư Tống bất mãn hỏi tiếp:"vậy những binh sĩ vô tội đã chết dưới lưỡi kiếm của cô ta thì sao? Bọn họ còn có gia đình người thân đang đợi ở nhà kia mà?"
Các thần quan khác thấy thế liền cùng nhau đồng thanh cầu xin đế quân.
"Xin đế quân hãy xem xét lại!"
Đế quân không quan tâm tới những lời khuyên của đám thần quan, nói:"ý ta đã quyết, các ngươi có nói cũng vô dụng. Cả đám các ngươi vậy mà không một ai dám đứng ra nhận lệnh tới ma vực khuyên công chúa sao?"
Các thần quan không ai chịu đồng ý đứng ra nhận lệnh của đế quân.
Hi Hoa thái tử thấy vậy liền đứng ra nhận lệnh.
"Hi Hoa xin nhận lệnh đi tới ma vực khuyên tiểu muội muội một chuyến, xin phụ quân ân chuẩn!"
"Được! tốt lắm!" đế quân vui mừng lập tức ân chuẩn.
Những ngày ở ma vực cùng hắn, A Tịnh cảm thấy rất vui vẻ, nhờ hắn mà nàng mới biết trên đời này có rất nhiều thứ thú vị, mới mẻ. Đây có lẽ là những kỷ niệm mà nàng sẽ không bao giờ quên được.
Thấy nàng ngồi một chỗ mãi suy nghĩ điều gì đó, hắn liền đi tới bên nàng.
"Đang nghĩ gì thế?"
Nàng bỗng giật mình, sau đó lấy lại bình tĩnh, đáp:"không có gì! Chỉ là đang hồi tưởng lại ngày hôm trước ở phàm giới thôi."
Hắn mỉm cười, nói:"ta còn biết nhiều chỗ thú vị hơn, ngày mai sẽ đưa nàng đi."
Nàng thích thú, nhìn hắn hỏi:"thật sao?"
"Ta nào dám lừa nàng!"
Bỗng từ ngoài có một tên lính chạy vào tâu:"bẩm ma quân! Bên ngoài có một tên tự xưng là thái tử của thiên giới muốn gặp mặt vị cô nương kế bên ngài nói chuyện."
"Hắn còn dám vác mặt đến đây? Để xem bản ma quân xử lý hắn thế nào."
Mặt hắn tỏa ra sát khí chuẩn bị đi ra ngoài thì bị người kế bên cản lại.
"Để ta đi! Xem ra lần này huynh ấy tới không phải để đánh nhau, chàng yên tâm!"
Hắn lập tức dịu mặt,