Trưa chủ nhật, Lục Kiên vừa lái xe chở một cô gái xinh đẹp từ bệnh viện trở ra, thì đột nhiên nhận được điện thoại của Trác Phùng: "Đến đây ăn cơm đi."
Lục Kiên hơi bất ngờ.
Kể từ khi có cô vợ chưa cưới Lâm Bối Na, Trác Phùng sống rất sung sướng, cơm nước đã có người lo. Phải công nhận Lâm Bối Na là mẫu người lý tưởng của bao nhiêu đàn ông thời hiện đại, xinh đẹp, vừa giỏi việc nước lại đảm việc nhà, chu toàn tất cả. Đến nỗi khiến Trác Phùng quên mất còn một người bạn thân là Lục Kiên. Thậm chí, có lần Lục Kiên muốn đến nhà anh ta thăm, ăn một bữa do Lâm Bối Na nấu ra sao, vậy mà bị người bạn thân ấy thẳng thừng từ chối: "Bối Na chỉ nấu đủ cho hai người thôi, cậu đó, đừng đến đây."
Lục Kiên cay đắng, dẫu sao cũng là bạn tốt, Lâm Bối Na lại là chị họ của mình, cần thiết phải đuổi như vậy không?
Bây giờ, Trác Phùng đã đổi tâm tính, hay là bị Lâm Bối Na bỏ rơi?
Trác Phùng là một người rất hay "xoáy" Lục Kiên, nay có cơ hội trả đũa, tội gì lại từ chối? Lục Kiên hớn hở lái xe đến điểm hẹn mà quên mất trong xe mình còn có người đẹp.
Vừa vào nhà, Lục Kiên bắt gặp Trác Phùng mặc sơ mi trắng, quần bò bạc màu, mang giày vải, rất khác dáng vẻ thường ngày, ngồi trên sô pha đọc tạp chí. Nghe thấy tiếng động, Trác Phùng ngẩng đầu nhìn bạn, cạnh bên là một cô gái có gương mặt còn đượm nét thanh xuân.
Lục Kiên nhìn bề ngoài Trác Phùng không có bất cứ điều gì bất thường, thậm chí cũng không phản ứng khi nhìn thấy cô gái đi cùng mình. Anh ngồi đối diện, mở miệng hỏi, giọng điệu có phần giễu cợt: "Hôm nay là cuối tuần, không biết cô chị họ