Lâm Thiên mở mắt ra, mắt lóe tia sáng, sát khí mờ nhạt ẩn hiện trên người hắn.
- Chơi hacker với ta sao?
Lâm Thiên lạnh lùng cười:
- Tiểu Linh, hãy chép lại những số liệu bỏ phiếu giả, làm hỏng vi tính của tất cả hacker tham gia việc này, coi như cho đám Giáo Hoàng cảnh cáo nhỏ. Nếu còn chơi xấu với ta nữa thì mười viên Oanh Thiên Lôi đang tìm chỗ thử uy lực!
Giây lát sau Tiểu Linh lên tiếng:
- Chủ nhân, số liệu giả đang chép qua, phần cứng vi tính và máy chủ của tất cả hacker tham gia việc này đã bị đốt hỏng.
Cùng lúc đó, nhiều nơi trên thế giới, rất nhiều cao thủ vi tính da màu khác nhau nhìn phần cứng, máy chủ bị đốt hỏng thì hết sức giật mình. Bọn họ không cảm giác bị xâm nhập, nhưng nếu không bị xâm nhập thì tại sao hai thứ bị đốt cháy?
Tự bốc cháy? Khả năng này không lớn, làm hacker đỉnh cao hiểu rõ vi tính của mình còn hơn thê tử, không thể nào bỗng dưng bị hỏng được.
Một thanh niên da đen đấm mạnh vào bàn vi tính:
- F*ck, chuyện gì đây?
Chuông điện thoại reo vang, thanh niên da đen hít sâu, cầm điện thoại lên.
Từ ống nghe truyền ra thanh âm:
- Bột Tỷ, chỗ ngươi có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?
Là giọng hacker đỉnh cao tên Khăn Kim. Giữa bọn họ có tình bạn rất tốt nên thường gọi điện cho nhau.
Thanh niên da đen tức Bột Tỷ tức giận nói:
- Cái tên khốn Khăn Kim nhà ngươi, có phải ngươi lén công kích vi tính của ta không!?
Nghe Khăn Kim hỏi, lại liên tưởng vi tính đột nhiên hỏng hóc thế là Bột Tỷ tức giận chửi ầm lên.
Không trách thanh niên da đen như vậy, bọn họ thường hay chơi trò tấn công phòng thủ, nên gã nghi ngờ Khăn Kim làm.
Đầu dây bên kia cười khổ nói:
- Bằng hữu của ta, xin hãy bình tĩnh. Nghe giọng điệu của ngươi thì vi tính của ngươi cũng bị hỏng? Ta vừa mới bị người phá hoại.
Khăn Kim là hacker đỉnh cao nhưng không biết người ta xâm nhập vào vi tính từ bao giờ, mất mặt đến Thái Bình Dương.
- A, ngươi cũng bị hỏng?
Thanh niên da đen bình tĩnh lại:
- Xem ra chúng ta bị siêu cao thủ ghi nhớ, trước khi ta bị hỏng đang làm vụ bỏ phiếu, ngươi thì sao?
Khăn Kim nói:
- Ta cũng vậy, xem ra vì chuyện này có người không thích chúng ta chơi phiếu.
Thanh niên da đen hỏi:
- Bằng hữu của ta, giờ ngươi định làm sao?
Khăn Kim nói:
- Làm sao? Ta lỡ té giờ tay đã sưng, không thể đụng vi tính.
Khăn Kim cúp máy.
Thanh niên da đen ngây người, buông điện thoại, lẩm bẩm:
- Quả nhiên gừng càng già càng cay, ta cũng nên bị bệnh.
Thánh thành, cung Giáo Hoàng.
Một Hồng Y Đại Giáo Chủ đi tới trước mặt Giáo Hoàng, hành lễ nói:
- Giáo Hoàng bệ hạ, sau khi phát biểu thanh minh thì số người phản đối tăng rất nhiều, nhưng so với người đồng ý vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Giáo Hoàng nhíu mày nói:
- Tiếp tục tăng độ tuyên truyền, kêu đám hacker cố gắng chút, trong điều kiện không bị người phát hiện cố gắng làm nhiều phiếu chống.
Hồng Y Đại Giáo Chủ trầm giọng nói:
- Bệ hạ, có hai tin xấu.
- Nói.
Hồng Y Đại Giáo Chủ lên tiếng:
- Trung Quốc mở họp báo tuyên bố, Long Lăng Thiên công khai lộ mặt. Chính phủ Trung Quốc khẳng định ủng hộ giải trừ phong ấn, sau khi Long Lăng Thiên mở họp thì người bỏ phiếu đồng ý nhanh chóng tăng lên. Ngoài ra những hacker chúng ta tìm được bị người phá máy hết, chắc do cao thủ Trung Quốc làm.
Giáo Hoàng sắc mặt âm trầm hỏi:
- Ý của ngươi là, giải trừ phong ấn đã thành định cục?!
- Trước mắt là vậy. Giáo Hoàng bệ hạ, giải trừ phong ấn rồi chúng ta có thể tu luyện nhanh hơn, có lẽ tương lai sẽ vào thiên đường, tại sao phản đối giải trừ phong ấn?
Giáo Hoàng lạnh nhạt nói:
- Ta già rồi, chỉ muốn sống yên ổn những ngày còn lại rồi lên thiên đường gặp Chúa. Mở phong ấn ra, cao thủ từ bên ngoài không ngừng tràn vào là đả kích cực kỳ nghiêm trọng với thế lực Giáo Đình, ta không hy vọng Giáo Đình biến mất trong tay ta.
Một tuần bỏ phiếu chớp mắt qua đi, số người đầu phiếu lên con số ba mươi tám ức kinh người. Người bỏ phiếu đồng ý là hai mươi lăm ức, gần gấp đôi người phiếu chống. Lâm Thiên rất vừa lòng kết quả này, nhiều người mong chờ Tu Chân giới vô cùng cũng vừa ý.
Trên đài phong ấn, Lâm Thiên lại đến nơi đây. Long Lăng Thiên, Ngộ Pháp Chân Nhân, Tử Cực Chân Nhân đã tới, trừ tay Lâm Thiên không có chìa khóa hình ngôi sao ra mỗi người mang theo một chìa khóa hình ngôi sao, chờ khi phong ấn giải thì chìa khóa hình ngôi sao vô dụng.
Long Lăng Thiên đánh giá Lâm Thiên từ trên xuống dưới:
- Lâm lão đệ, mỗi lần gặp ngươi là ta lại thấy ngươi thay đổi nhiều.
Lâm Thiên cười hỏi:
- Già hơn hay đẹp trai hơn?
Long Lăng Thiên trợn trắng mắt:
- Ta đang nói thực lực của ngươi, mỗi lần gặp là ta cảm giác ngươi tiến bộ nhiều, khí thế càng lúc càng trầm ổn, nội liễm.
Tử Cực Chân Nhân mỉm cười nói:
- Ta nghĩ bây giờ chúng ta nên gọi ngươi một tiếng Lâm tiền bối.
Lâm Thiên rối rít xua tay:
- Đừng đừng, Tử Cực Chân Nhân đừng hù ta. Tử Cực Chân Nhân gọi ta là tiền bối thì tiểu Bạch sẽ kiếm ta tính sổ.
Tử Cực Chân Nhân là sư tôn của Tiêu Bạch, nếu gọi Lâm Thiên là tiền bối thì bối phận hỗn loạn.
Cổ Kiếm Phong nhìn chăm chú phương xa, lạnh lùng hỏi:
- Sao Giáo Hoàng, Huyết Đế chưa tới?
Trong đầu Lâm Thiên vang lên giọng Tiểu Linh thúc giục:
- Chủ nhân, các