Cử U Phệ Hồn là nguyền rủa siêu lợi hại của huyết tộc, chỉ quỷ hút máu đến cấp đế mới có tư cách học tập. Dù học được nguyền rủa này cũng ít quỷ hút máu nào dùng, vì nguyền rủa xong người bị hại thứ nhất là chính bản thân. Nguyền rủa có cái giá lớn như thế thì uy lực cũng không tệ, trong lịch sử huyết tộc chỉ dùng nguyền rủa một lần, khi đó làm thịt Thiên Sứ bốn cánh được một Giáo Đình triệu hoán xuống.
Long Lăng Thiên, Ngộ Pháp Chân Nhân không thể giúp gì cho Lâm Thiên được, hai người điên cuồng công kích một số huyết tộc còn sót lại. Không có Huyết Đế, với tu vi của Long Lăng Thiên, Ngộ Pháp Chân Nhân thì diệt đám huyết tộc này như gió thu thổi lá rụng.
Tinh thần Lâm Thiên tập trung chưa từng có, hắn nhanh chóng triệu tập hồn hỏa vây công khô lâu đỏ dung nhập vào người mình. Nói thật ra Huyết Đế cũng xui, nếu chọn Long Lăng Thiên thì chỉ giây lát lão đã là bãi nước đục. Nhưng Huyết Đế chọn Lâm Thiên làm đối tượng nguyền rủa.
Khô lâu màu đỏ cực kỳ bá đạo, cơ thể Lâm Thiên thì siêu mạnh nhưng đầu lâu phá hủy người hắn khá dễ dàng. Nếu không nhờ Tiểu Linh không ngừng dùng giới lực chữa cho Lâm Thiên thì hắn không chịu nổi.
Khô lâu đỏ tuy cường đại nhưng không đánh lại hồn hỏa trong người hắn. Lâm Thiên triệu tập hồn hỏa đối phó nó, đầu lâu nhanh chóng chạy trốn khỏi người hắn.
Lâm Thiên thầm cười nhạt:
- Để ta xem ngươi trốn đi đâu được!
Khô lâu màu đỏ có chút trí tuệ, nhưng thông minh cách mấy sao bằng con người? Lâm Thiên dùng kế nhỏ một cái là khô lâu liền rơi vào hồn hỏa bao vây.
Bao vây khô lâu đỏ xong Lâm Thiên không khách sáo nữa, hắn triệu tập hồn hỏa đốt cháy đầu lâu. Có lẽ biết mình sắp diệt vong nên đầu lâu đỏ điên cuồng đột phá vòng vây. Làm sao Lâm Thiên cho nó thành công? Hồn hỏa đốt đầu lâu đỏ hú hét.
Lâm Thiên thầm la:
- Diệt cho ta!
Hồn hỏa ồ ạt ập đến rốt cuộc luyện hóa xong đầu lâu màu đỏ. Lâm Thiên mở mắt ra, Long Lăng Thiên, Ngộ Pháp Chân Nhân, Tử Cực Chân Nhân, Cổ Kiếm Phong đứng trước mắt nhìn hắn.
Thấy Lâm Thiên mở mắt, Long Lăng Thiên mừng rỡ cười lớn:
- Ta đã nói mà, Lâm lão đệ là con gián, mạng rất cứng, sao bị Cửu U Phệ Hồn giết được.
Long Lăng Thiên nói vậy nhưng mới rồi lòng rất lo âu. Cửu U Phệ Hồn, Long Lăng Thiên làm tổ trưởng sao không biết nó được? Trong Long Lăng Thiên, Tử Cực Chân Nhân, Cổ Kiếm Phong, Ngộ Pháp Chân Nhân chỉ có Ngộ Pháp Chân Nhân là không rành về Cửu U Phệ Hồn. Tử Cực Chân Nhân, Cổ Kiếm Phong biết đến Cửu U Phệ Hồn, vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên vì Lâm Thiên tỉnh lại được.
Ngộ Pháp Chân Nhân khó hiểu hỏi:
- Long lão, Cửu U Phệ Hồn lợi hại lắm sao?
Ngộ Pháp Chân Nhân được chữa vết thương bộ dáng tốt hơn nhiêu nhưng trông vẫn rất đáng sợ.
Tâm tình Long Lăng Thiên rất tốt giải thích rằng:
- Lợi hại chưa đủ để hình dung. Dù là cường giả Phân Thần Kỳ thì hy vọng sống khi đụng phải Cửu U Phệ Hồn không lớn, nếu mới rồi ngươi hay ta gặp thứ đó chỉ mười giây là sẽ hóa thành một bãi máu loãng.
Ngộ Pháp Chân Nhân rợn tóc gáy, ánh mắt kính nể nhìn Lâm Thiên.
Lâm Thiên bĩu môi nói:
- Long lão ca hình dung ta cái kiểu gì vậy?
Long Lăng Thiên cười nói:
- Lâm lão đệ, con gián là sinh vật có sức sống cực kỳ ngoan cường, rất thích hợp với ngươi, ha ha.
Cổ Kiếm Phong lạnh lùng nói:
- Tìm xung quanh không thấy chìa khóa hình ngôi sao kia.
Lâm Thiên nói:
- Ta biết ở đâu, Huyết Đế đã giấu chìa khóa hình ngôi sao đi.
Lâm Thiên vừa