"Ờ, tụi tao về nhé!" Đã là lần thứ 5 Sanzu nói câu này với Rindou rồi
"Ờ" Sau đó cậu đút tay vào túi quần, hơi nghiêng người một chút. Kính được kéo lên, xe lăn bánh và mau chóng rời khỏi nhà Haitani. Rindou định lên phòng thì tiếng xe khác lại tới, là xe của Ran.
Hắn từ từ bước xuống, có vẻ đôi chân bị nhũn hết ra rồi. Đi vài bước liền ngã, Rindou theo phản xạ đỡ lấy hắn
"Không sao chứ?" Cậu hỏi
Ran gật đầu rồi đứng dậy, cả người hắn đau nhức rồi ê ẩm, chỉ muốn tắm rửa sạch sẽ sau đó lăn lên chiếc giường êm ái mà ngủ. Hắn đi vào trong nhà, Rindou từ từ theo sau hắn vào nhà.
Sau khi tắm rửa xong thì Ran định đi ngủ nhưng mấy vết thương trên hắn vì gặp nước mà xót
"Mẹ nó, hai thằng kia ra tay cũng thấm đấy chứ..."
Hắn đi loanh quanh phòng tìm hộp cứu thương, nhưng nhớ ra hình như nó ở phòng của Rindou. Ran chẳng còn cách nào khác mà qua đó lấy...
______________
"Rindou, hộp cứu thương có ở phòng của em không?" Ran đứng trước của phòng cậu, dựa lưng vào tường hỏi
"Có, vào đây em xem thế nào."
Rindou nhanh chóng đi đến chiếc tủ kéo được đóng đinh trên tường, mở ra và lấy hộp cứu thương. Ran thì đứng như trời trồng
"Đứng đấy làm gì? Vào đây em xem."
Hắn sực tỉnh rồi từ từ lại giường, cởi chiếc áo phông của mình ra
"Chậc chậc, Mochi và Takeomi đúng là ác à nha..." Cậu cầm lấy miếng băng cá nhân dán lên từng múi cơ của Ran, hắn đỏ mặt ngượng ngùng che tay lên mặt mà quay đi
"Quay lưng lại đi onii-chan!"
Hắn ta ngồi im lìm, Rindou dùng bông lau miệng vết thương và cuối cùng là dán băng cá nhân lại
"Xong rồi!"
Ran bấy giờ mới giật mình, hắn quay lại nhìn cậu đang dọn dẹp đồ
"Mặt em