09/10/2021.
Trời se se lạnh, tiếng gió thổi nhè nhẹ. Ánh sáng tối tăm hắt hiu không có chút sức sống. Tiếng chuông điện thoại vang liên hồi làm người kia thức giấc, hắn mò mẫn cầm lấy mà uể oải nghe
"Mới sáng sớm..."
"Sớm sớm cái mả mẹ mày, đến căn cứ họp gấp nhanh lên!!!"
Kokonoi quát lớn làm hắn giật mình, cúp máy nhìn lại mới có năm giờ bốn mươi lăm phút. Trời còn chưa sáng hẳn.
Ran nhìn người con trai bên dưới, đôi mắt nhắm chặt còn đang ngủ. Tối hôm qua cả hai vừa hoan ái một trận đến hơn ba giờ sáng, hôm nay dậy sớm vậy thật sự không ổn chút nào
"Rindou, dậy đi em."
"Ư..."
"Dậy nhanh lên!"
"Ứm...còn sớm mà..." Cậu lải nhải, tay kéo lấy chăn chùm đầu
"Thì biết là sớm nhưng mà thằng Koko bảo có họp gấp kìa, nhanh lên."
Ran vuốt mái tóc của Rindou rồi khẽ hôn lên trán, song đứng dậy vào nhà vệ sinh.
Rindou như tức điên lên, mới sáng ra mà họp họp họp!!!
"Cũng tại anh ấy, bảo một lần thôi xong cái rốt cuộc là đến ba giờ sáng?! Nếu ngủ sớm thì giờ đã không như này rồi!!!"
Cậu vừa mặc đồ vừa càu nhàu hắn, Ran chỉ cười gượng rồi nịnh nọt Rindou.
Chiếc xe sang trọng kia phóng như bay, nếu mà để muộn hơn nữa thì chả biết hôm nay có còn cái mạng để về hay không.
Rindou vẫn mắt nhắm mắt mở, loạng choạng bước nhanh lên phòng họp. Vừa mở cửa ra một viên đạn đã sượt qua má Ran, may là Ran ấy chứ mà là Rindou cậu sẽ chửi ầm lên cho xem
"Anh em nhà mày làm cái mẹ gì mà đến muộn thế hả?" Sanzu là kẻ vừa ra tay, gã cất khẩu súng đi rồi lườm Haitani
"Ai mà biết được hôm nay lại họp gấp, chẳng thông báo từ hôm qua đi."
Ran gãi đầu rồi ngồi xuống cạnh gã, bên cạnh Ran là Rindou với tình trạng mệt mỏi
"Mày buồn cười thật, đã bảo họp sớm thì ai mà thông báo cho được?"
Kokonoi trên tay cầm sấp giấy tờ, ngồi xuống cạnh Kakuchou và đối diện Ran đang mệt mỏi không kém thằng "em trai" của mình
"Trật tự đi, bọn mày nghĩ tao sướng lắm?"
Mikey cũng chẳng hơn gì, đầu cậu tựa vào chiếc ghế sofa đơn. Mắt hiện rõ quầng thâm
"Boss nói phải đấy, chú mày cứ kêu sớm với chả muộn. Boss mới