Đàm Phi bật dậy phủi bùn đất trên quần áo hướng Khánh Tiên hô lớn:
- Dừng tay thôi, đây đã là cực hạn của đệ rồi!
Khánh Tiên lồm cồm bò dậy miệng vẫn nói cứng:
- Đánh hay lắm…Ta chưa đã…thêm chục hiệp nữa đi.
- Huynh điên rồi! – Đàm Phi từ chối thẳng thừng.
Hai gã cùng sánh vai trở về động phủ, khi đi qua chỗ Tú Tú thì thấy nàng vẫn đang đứng chết lặng nhìn hai gã không chớp mắt.
Khánh tiên chỉ cười cười lắc đầu mà không nói gì.
Khi cả ba người đã yên vị nơi bàn đá trong động phủ 42, Khánh tiên mở lời trước:
- Thật đúng như suy luận của ta.
Đàm sư đệ quả thật không đơn giản.
Luận bàn với ngươi rất là thống khoái.
Đàm Phi còn chưa kịp mở miệng biện minh, bất giác Tú Tú chen vào:
- Hai người các ngươi đúng là dạng quái vật mà, đám tân đệ tử trên Tàng Quân Phong đâu thể làm ra động tĩnh lớn như thế này.
Khánh Tiên lắc đầu nói với nàng:
- Cẩm sư muội còn có điều chưa biết, nhóm tân đệ tử hạch tâm như ta đều là dạng quái vật, nhất là mấy kẻ có ‘Thiên Căn”, bọn họ mạnh ngoài sức tưởng tượng.
Tú Tú chỉ biết lè lưỡi lắc đầu.
Đàm Phi như nghĩ ra chuyện gì quay sang hỏi nàng:
- Phải rồi, Cẩm sư tỷ qua đây là có chuyện muốn thương nghị?
Cẩm Tú lắc lắc đầu:
- Không hẳn là thương nghị, hai ngày nay tu luyện không có tiến triển nên ta chạy qua Tàng Quân Phong xin các vị sư huynh chỉ điểm một hai.
Vô tình nghe được một thông tin hay ho nên tiện thể đến đây thông chi cho đệ.
Đàm Phi có vẻ động tâm:
- Là chuyện gì?
- Ta thấy mấy vị sư huynh trực ban kháo nhau là tông môn thay đổi nội quy, đệ tử nào tiến cảnh Tiểu Linh Sư trước kỳ hạn sẽ cho ly khai Tàng Quân Phong sớm, chính thức là môn hạ Tử Huyền Môn.
Khánh Tiên ngồi một bên phân tích:
- Vậy coi như đây là hành động khích lệ đối với đám tân môn nhân rồi còn gì.
Ba người ngồi đàm đạo nửa canh giờ thì Khánh Tiên đứng dậy cáo từ.
Trước khi đi, gã còn để lại cho Đàm Phi một phong thư của Điền Khởi Nguyên.
Lúc này trong động phủ chỉ còn Đàm Phi và Tú Tú ngồi đối diện.
Tú Tú tỏ ra khẩn trương, không còn dáng vẻ nhí nhảnh như trước đây, nàng bỗng trở nên thùy mị:
- Qua tràng tỉ thí giữa hai người hôm nay, ta thấy bản thân giống như ếch ngồi đáy giếng vậy.
Đàm sư đệ quả thâm tàng bất lộ.
Đàm Phi đưa tay gãi gãi vết sẹo trên ấn đường gượng gạo:
- Sư tỷ nói quá…Đều do sự chăm chỉ, nỗ lực và chút may mắn thôi.
Tú Tú nhìn gã đầy nghi hoặc.
Tuy nhiên nàng không cố tìm hiểu nhiều, chỉ thở dài:
- Còn hai năm nữa để chạy đua, áp lực thật lớn quá đi.
Đàm Phi như nhớ ra cái gì hỏi nàng:
- Nếu đệ không nhầm thì Cẩm Tú tỷ mang một sợi hỏa linh căn?
- Đúng thế! Mộc, Hỏa và Thổ, Mộc chủ mạch.
Đàm Phi gật đầu, gã lật tay lấy ra bình sứ trắng chứa Minh Hỏa Đan, đổ cả ra lòng bàn tay đếm được 15 viên.
Gã lấy 7 viên cất vào trong người, 8 viên còn lại bỏ vào bình rồi đưa cho Tú Tú:
- Đây là Minh Hỏa Đan.
Dạo trước có quý nhân ban tặng nhưng đệ chưa sử dụng.
Sư tỷ dùng Đan này trong lúc tu luyện sẽ rất hữu ích.
Tú Tú mừng rỡ:
- Đúng là thứ ta cần.
Nhưng vật giá trị như vậy sao lại chia cho ta?
Đàm Phi xua tay:
- Đệ dùng chỗ đó là đủ rồi! Chúng ta là bằng hữu, đồ quý không nên giữ làm của riêng…hihi.
- Đồ bẻm mép….hihi.
Đàm Phi ngồi trên giường đá, gập phong thư của Điền Khởi Nguyên lại với ánh mắt đầy phức tạp.
Trong thư, họ Điền thông chi lại với gã rằng nếu tiến cảnh Tiểu Linh Sư thì đến động phủ của lão một phen, lão sẽ nhận gã làm Ký Danh Đệ Tử, tất nhiên ước hẹn Tiểu Thiên Tinh Hội vẫn bảo lưu.
Ngoài ra, lão còn nhắc nhở thêm vài điều, quanh trọng nhất là khuyên Đàm Phi khi được tông môn cấp cho động phủ riêng thì chọn nơi nào có địa thế chứa nhiều hỏa mạch, sẽ tăng phúc đáng kể cho việc tu hành.
Điều khiến Đàm Phi thấy khó hiểu là sự qua tâm trên mức bình thường của lão đối với gã, tạm thời chưa nhìn ra chân tướng nên cũng cần có sự đề phòng.
Nhất là sự việc liên quan đến ma tu Đặng Mặt Ngựa, gã có quá nhiều bí mật.
Năm ngoái, khi pháp lực tinh tiến thì Đàm đã dùng thần niệm mở ra không gian bên trong nhẫn trữ vật mà Điền Khởi Nguyên ban tặng.
Không gian trong nhẫn chỉ lớn bằng ba chiếc rương chập lại, và để sẵn 30 mươi khối ngọc màu xám to cỡ quả nho.
Qua tìm hiểu gã mới biết đó là Tinh Thạch, đơn vị tiền tệ cơ bản của tu tiên giới Vân Lam.
Tuy nhiên, do chưa một lần tiếp xúc với thứ này nên Đàm không thể phân định số lượng 30 viên kia có giá trị là thế nào.
Tinh Thạch xuất hiện trong quá trình hình thành Vân Lam Giới cách đây hằng tỷ năm, nó nằn lẫn trong những lớp trầm tích sâu dưới lòng đất.
Tinh Thạch mang trong nó một nguồn linh khí tinh thuần, cung cấp năng lượng cho rất nhiều hoạt động của tu tiên giả.
(Phần biện giải về Tinh Thạch tác giả xin được phân tích ở những chương sau để phù hợp với bối cảnh tu luyện của NVC).
Về phần chiếc vòng đeo tay bằng cẩm thạch của Mặt Ngựa, Đàm Phi tuyệt đối không dám động chạm, trước kia nó lầm tưởng đây chỉ là một vật trang sức phổ thông, sau này mới hiểu đó là một chiếc vòng trữ vật.
Tuy nhiên, để tránh những rủi ro không đáng có, gã cất thật kỹ trên người đợi thời cơ sẽ mang ra tìm hiểu.
Giờ đây, tất cả tài sản của gã đều nằm trong ‘giới chỉ’ Điền Khởi Nguyên ban tặng.
Năm thứ tư.
Đàm Phi đứng trước động phủ số 43 gõ cửa ba tiếng rồi đứng đợi.
Gã chắp tay sau lưng nhìn ngắm tiểu cảnh trước sơn động với vẻ hứng thú.
Cửa đá từ từ mở ra, Cẩm Tú Tú xuất hiện với nụ cười tươi thắm kèm theo một núm đồng tiền yêu kiều trên má:
- Đàm sư đệ! Lâu lắm rồi mới đến thăm ta đó nha!
Đàm Phi thoáng chút bối rối.
Gã lật tay, một đóa hoa Cẩm Tú Cầu màu tím nhạt đẹp lung linh hiện ra trên tay gã.
Đàm đưa đóa hoa về phía Tú Tú:
- Sáng nay khi tập luyện, đệ vô tình thấy khóm hoa này trong rừng, nghĩ là sư tỷ sẽ thích nên hái về tặng tỷ.
Cẩm Tú tay run run nhận đóa hoa lớn bằng miệng bát vẫn còn lấp lánh sương sớm mà trong lòng như nổi cơn phong ba, nàng lí nhí:
- Cảm ơn Đàm sư đệ! Món quà này có lẽ là thứ quý giá nhất từ khi ta sinh ra.
- Chỉ tiện tay thôi mà….
sư tỷ đừng để ý!
Đàm nhe răng cười cố che đi cảm xúc trong lòng.
Cẩm Tú sau khoảnh khắc bồi hồi đã lấy lại cân bằng:
- Đóa hoa thật đẹp! … Sư đệ phải chăng còn chuyện muốn nói?
- Đúng thế sư tỷ! Hiện tại ta…ta… - Đàm Phi ngập ngừng.
Tú Tú linh cảm có điều bất thường, ánh mắt pha chút hoảng hốt:
- Đã đến rồi thì cứ nói, chỗ bằng hữu thân tình việc gì phải kiêng kỵ.
Đàm Phi nghiêm nghị:
- Ta đã chính thức tiến nhập Tiểu Linh Sư, hôm nay đến đây chào tạm