Những tưởng Vi Văn Hoán sẽ tẩu thoát.
Bỗng Chủ Tế Cơ Rái tự đấm vào chiếc mũi Cà Chua của mình ba cái, hai lằn khói trắng bất ngờ từ chiếc mũi xưng mọng phun ra quấn lấy thân thể tộc trưởng Cơ Hó, Văn Hoán cơ bản là không có phòng bị gì, chính xác là tâm trí hắn đang quay cuồng với nỗi đau mất con, nỗi nhục nhã khi chiến bại, tâm cơ có chút buông lỏng trước gã đồng bọn.
Tộc trưởng Cơ Hó định hét lên chửi rủa tên Cơ Rái phản trắc, nhưng cơ hồ không thể thốt lên lời, hắn đã bị khói độc làm cho xây xẩm mặt mày, mê man bất tỉnh rơi từ trên không xuống như một cây chuối.
Thào A Sìn lao đến đỡ lấy thân thể mềm nhũn cười khằng khặc:
- Để xem ngươi chạy đi đâu?
Hắn lại quay sang gật đầu với Chủ Tế Cơ Rái:
- Ma Lễ Hồng! làm tốt lắm.
Ma Lễ Hồng đứng gọn một bên đặt tay lên ngực:
- Vâng thưa chủ nhân! Đều do sắp xếp chu đáo của ngài.
Tất cả đều bị dọa cho xanh mặt trước diễn biến khó lường vừa sảy ra.
Tiếng hét thảm vang lên cách đó không xa, Chủ Tế Cơ Hó lãnh một Trùy nát bét lồng ngực, thân thể hắn rơi xuống còn bị Cự Phủ của Vu Hồn chém ra làm hai mảnh, máu me vương vãi trên những lùm cây dại.
Đàm Phi Thu lấy túi trữ vật từ hai thi thể không toàn vẹn, gã từ tốn đi đến bên Y Ban Thánh Nữ chờ đợi những diễn biến tiếp theo.
Thào A Sìn đặt thân thể Vi Văn Hoán trước mặt, hắn đưa bàn tay trơ xương áp lên đỉnh đầu Tộc Trưởng Cơ Hó bắt đầu Sưu Hồn.
Vi Văn Hoán mặc dù đang hôn mê sâu nhưng cơ mặt vẫn giật giật tỏ ra vô cùng thống khổ.
Khi A Sìn Chủ Tế kết thúc thi pháp, cũng là lúc Tộc Trưởng Cơ Hó trút hơi thở cuối cùng.
Tiếc thay cho một đời kiêu hùng, chỉ còn chút nữa là bước chân vào cảnh giới Đại Linh Sư.
Thào A Sìn thu lấy toàn bộ chiến lợi phẩm từ thi thể mềm nhũn, hắn cười ranh mãnh quay sang Dương Cưu:
- Dương đạo hữu, toàn bộ chiến lợi phẩm của gã Chủ Tế đạo hữu cứ tùy tiện thu lấy, duy có một khối Yển Nguyệt Tinh Đồng thì đưa lại cho ta, tại hạ có việc cần dùng đến.
Dương Cưu giật mình vội lục lọi trong túi trữ vật của Chủ Tế Cơ Hó.
Sau hai nhịp thở, hắn lấy ra một miếng kim loại vàng nhạt có hình dạng tựa như vầng trăng khuyết ném cho A Sìn.
Chủ Tế Cơ Tư bắt lấy khối Tinh Đồng rồi vội vàng cất đi.
Đàm Phi đứng cách đó không xa, gã thoáng giật mình trong lòng có quỷ.
Tài sản Vi A Bảo để lại cũng có một mảnh Tinh Đồng dạng này, chỉ khác là hình ngôi sao sáu cánh.
Lúc đó, gã cũng không có nhìn ra lai lịch của khối kim loại nên xếp vào một góc trong không gian giới chỉ.
Lúc này, Thào A Báo tộc trưởng Cơ Tư lò dò từ trong động khẩu bước ra, theo sau hắn là hơn hai trăm Dũng Sĩ Cơ Tư Tộc, kẻ nào cũng uy dũng như cọp như lang.
Tất cả cùng đặt tay lên ngực trái hành lễ với Thào A Sìn.
Tia kiêu ngạo thoáng hiện trong ánh mắt vị Chủ Tế rồi tắt ngúm, hắn lạnh lùng ra lệnh:
- A Báo Tộc Trưởng tập hợp quân số, chỉnh đốn đội ngũ lập tức tiến công Cơ Hó Tộc, cấp độ chiến đấu… diệt tộc.
Bản Tọa sẽ trực tiếp tru sát tên Linh Sư còn lại.
Ngừng giây lát, hắn lại tiếp tục:
- Kể từ hôm nay, người nào đưa ra được manh mối về thiếu chủ Cơ Hó Vi A Bảo, sẽ được ta trọng thưởng rất lớn.
Tất cả tu sĩ ở đây đều hiểu, đồn đoán về Vi A Bảo chết tại Cơ Tư Tộc chỉ là kế ‘Điệu Hổ Li Sơn’ để Thào A Sìn hốt trọn một mẻ đầu não Cơ Hó.
Còn sự thật vị thiếu chủ kia sống hay chết đều nằm trong bức màn bí ẩn, chỉ có hai kẻ là hiểu rõ nhất.
Thào A Sùng đứng lẫn trong đội ngũ Dũng Sĩ lấm lét liếc trộm gã Mặt Sẹo, Đàm Phi lơ đễnh nhìn lại với ánh mắt bình thản.
Thực ra trong lòng gã giờ đây rất khẩn trương, nếu Thào A Sùng nổi lòng tham mà khai báo với Chủ Tế A Sìn thì gã chỉ có lành ít dữ nhiều.
Chắc chắn miếng Tinh Đồng A Sìn vừa thu được, và miếng của gã ẩn chứa huyền cơ nào đó.
Mục tiêu truy tung Vi thiếu chủ không chỉ là nhổ cỏ tận gốc, mà mục đích chính là thu hồi mảnh Tinh Đồng có hình ngôi sao sáu cánh.
Trong lúc chờ đợi tộc trưởng Thào A Báo tập hợp đội ngũ, Đàm Phi tiến tới đưa cho Chủ Tế A Sìn hai túi trữ vật chiến lợi phẩm, đồng thời gã cũng viện lí do để quay lại động phủ.
Chủ Tế Cơ Tư không những không thu lại đồ vật mà còn nói lời cảm ơn với gã rất là khách khí.
Sau đó, cả Đàm Phi và Y Ban cùng rời đi, để lại những ánh mắt phức tạp rõi theo họ.
***
Đàm Phi ngồi lặng im trong Tĩnh Thất, trước mắt gã là bình Tịch Thủy Đan, món quà từ Chủ Tế Cơ Tư.
Qua những gì con người này thể hiện ra, gã đã triệt để mất đi lòng tin với hắn.
Cứ nhìn cái cách Chủ Tế Tộc Cơ Rái đối đáp cùng A Sìn, dường như tên này đã bị Chủ Tế Cơ Tư khống chế, cụ thể là bằng cách nào thì gã không biết.
Vậy nên, bình đan dược kia mặc dù rất công hiệu cho việc tiến cảnh của gã, nhưng ai mà biết, liệu A Sìn có động chân động tay với nó không? Hương Yên Đan của Y Ban gã đã dùng hết, áp lực phải tiến cảnh thật nhanh để li khai khỏi phiến đại lục này là rất lớn, và hấp lực từ bình Tịch Thủy Đan trước mặt khiến gã phải đấu tranh tư tưởng, nên sử dụng hay từ bỏ.
Cảm Ứng Bát Phương Trận vang lên hai nhịp ‘tinh tinh’ cắt ngang mạch suy nghĩ, Đàm chưa kịp làm ra phản ứng thì một luồng uy áp mang hơi hướm áp chế vây lấy thần niệm của gã.
Thân ảnh Thào A Sìn quỷ mị xuất hiện ngay trước lối vào tĩnh thất, cách gã chưa đầy hai trượng.
Ánh mắt băng lãnh, vô cảm của Chủ Tế Cơ Tư khiến da đầu gã tê dại, chuyến này lành ít dữ nhiều rồi.
Thào A Sìn chuyển ánh mắt từ Đàm Phi sang bình đan dược cất tiếng khàn khàn:
- Tịch Thủy Đan? Còn chưa có sử dụng! Hắc hắc… dường như Huyền Tử ngươi không mấy tin tưởng A Sìn này.
Đàm Phi cố trấn tĩnh lại tinh thần, gã ấp úng:
- Chủ Tế…! Ngài đường đột tới đây… là muốn tại hạ…
Còn không để Đàm Phi nói hết câu, Thào A Sìn cười gằn:
- Muốn lấy mạng ngươi.
Đàm Phi đã có chuẩn bị, tâm ý động, cả Nguyên Bảo Tiền và Liệt Không đao đều được xuất ra hộ thể.
Nhưng động tĩnh của A Sìn còn nhanh hơn một bậc, mới đó mà trên đầu Đàm Phi đã xuất hiện một tràng hạt đen bóng, nó tỏa ra hắc mang bao trùm lên thân thể Đàm, cấm cố toàn bộ Pháp Lực trong thể nội gã.
Hai món Pháp Khí tùy thân không có Pháp Lực gia trì liền rơi đánh ‘kẻng’ xuống nền đá, Đàm cơ bản đã bị khống chế một cách toàn diện.
Pháp lực đã bị cấm cố, toàn thân gã nặng trĩu trước áp lực ngàn cân từ tràng hạt, cũng may là thần niệm vẫn còn tỉnh táo, vô vàn ý niệm hiện ra, phải chăng A Sìn đã biết về bí mật Vi A Bảo, hoặc giả hắn đã nhìn ra thân phận Yêu Nhân với Huyết Mạch Thần Thú Hỏa Kỳ Lân, hay Quang Điểm bí ẩn trong Đan Điền gã…?
Đàm Phi cắn răng gầm gừ:
- Lão tặc, muốn làm gì?
Thào A Sìn nhe răng cười độc ác:
- Cứ từ từ, rồi tiểu tử ngươi sẽ biết.
A Sìn lại ném ra Khôi Lỗi Vu Hồn, hắn mở ngực trái con Khôi Lỗi ra rồi khảm một lèo năm viên Tinh Thạch vào những rãnh nhỏ trên ngực nó.
Khôi Lỗi tựa như vật chết bỗng phát ra tiếng ‘ro ro’ bắt đầu cử động, con mắt duy nhất trên khuôn mặt vô cảm nháy sáng liên tục.
Thào A Sìn phát lệnh:
- Cảnh giới cho ta ‘Thi Pháp’, kẻ nào xông vào… Giết!
Vu Hồn nhấp nháy con mắt đỏ thắm ba lần rồi huyền phù bay ra chắn trước lối vào sơn động.
Đàm Phi bị tràng hạt đen cấm cố chỉ biết trơ mắt ngồi đó chửi rủa.
Thào A Sìn với đôi mắt âm lãnh ngồi đối