Kim Viên gầm rú vung đại thủ nhằm Đàm Phi công kích.
Quyền đầu ẩn chứa lượng Pháp Lực cực lớn, không khí chung quanh bị nghiền ép trở nên vặn vẹo khó đoán định.
Dị biến phát sinh từ cơ thể Đàm Phi cũng không làm cho Thiết Cuồng giảm đi ý chí chiến đấu.
Trong hình dạng Thái Thản Kim Viên vô địch, hắn đã đồ sát không biết bao nhiêu tu sĩ cùng giai tại Đông Vu, há lại có thể chùn bước trước một gã Tây Lương nhỏ bé.
Kể từ khi tiến cấp Thượng Linh Sư, khi mà sợi Yêu Khí có sự biến chuyển sang thể lỏng, lực lượng Yêu Pháp trong thể nội Đàm Phi cũng bạo tăng nghiêng trời lệch đất.
Cùng với đó, bản tính hung tàn khát máu của giống loài Kỳ Lân lại càng được nâng lên một bậc.
Song thủ đầy lân phiến bạo phát hỏa quang nhằm Kim Viên đánh xuống.
‘Đùng Đoàng…’
Hai khối uy áp một đỏ một vàng va chạm trên không nổ ầm ầm, chúng còn mang theo cả hơi thở từ thời Hồng Hoang Viễn Cổ.
Các tia lôi điện nhuốm một màu hỏa hồng và hoàng kim bắn văng tứ phía, những kẻ quan khán quanh Giáp Đài đều phải tế ra Pháp Khí phòng ngự hoặc cương khí hộ thể mới thoát khỏi ảnh hưởng của dư lực.
Tiếng gầm rống điên cuồng xen lẫn tiếng rú thê lương, cùng với âm thanh xương xẩu gãy vỡ ‘răng rắc’.
Tất cả hòa quyện vào nhau khiến trận chiến càng trở nên khốc liệt.
Sau ba nhịp thở, Thân thể mất đầu của Kim Viên rơi tự do từ không trung đập mạnh xuống Lôi Đài, nơi ngực trái thủng một lỗ lớn, máu tươi vẫn còn tuôn trào không dứt.
Mất đi Vu Thuật, cỗ tàn thi khổng lồ từ từ thu nhỏ lại, trở về với hình dáng bất nam bất nữ Thiết Cuồng.
Đàm Phi ở trên không từ từ hạ xuống Lôi Đài, trạng thái Bán Yêu đã thu hồi triệt để, một tay nâng trái tim nhỏ máu, một tay sách thủ cấp Thiết Cuồng đặt lại đúng vị trí vốn có của nó.
Túi trữ vật của Thiết Cuồng và Lam Băng Thiết Phiến đương nhiên không thể bỏ qua.
Hình tượng gã chẳng khác mấy so với đám đồ tể máu lạnh, một số tu sĩ không đủ định lực đã run lên từng cơn khi nhìn vào ánh mắt gã.
Chỉ là một cái danh ngạch ‘Thánh Tử’ Liên Minh, có cần thiết phải làm ra thanh thế dọa người như vậy không? Tu Tiên Lộ là vậy, đã theo đuổi một mục đích nào đó, không lạnh lùng sát phạt thì chỉ có con đường chết, không có chỗ cho sự mềm yếu.
Vẫn như mọi khi, gã lẳng lặng đi về một góc khán đài, ngồi đả tọa hồi lại Pháp Lực sau trận chiến mang tính sinh tử.
Điều khiến gã cảm thấy thoải mái nhất chính là Yêu Khí trên người không bị phát hiện, chúng nhân ở đây đều ngộ nhận hắn sử dụng Yêu Pháp, kể cả lão ‘Hói’ Thiên Sư.
Thái Thản Kim Viên, Thần Thú Hỏa Kỳ Lân, hai thứ quái vật khủng bố thời Viễn Cổ đều xuất hiện.
Tu sĩ đương trường đều bị chấn nhiếp một cách triệt để, kỳ đại hội năm nay khác hẳn với những kỳ đại hội trước.
Và Giáp Bảng đang được coi là bảng đấu tử thần, chưa một kẻ thua cuộc nào có thể toàn mạng.
Vòng hai tiếp tục diễn ra với không khí căng thẳng, kịch tính.
Bẩy trận còn lại thì sáu kẻ tử vong, một tàn phế phải tự nhận thua sau khi mới giao thủ được ba chiêu.
…
Ngày hôm sau, vòng ba Giáp Bảng được khởi tranh trở lại.
Đàm Phi bốc thăm đánh trận thứ hai, đối trọng với gã trong bảng là Trần Gia Toản thi đấu ngay trận đầu.
Người này hôm qua sử dụng Vu Thuật Triệu Hồi ra Kim Hạt Tử để diệt sát một tu sĩ rất mạnh.
Ngày hôm nay cũng gặp phải đối thủ không dễ chơi, trận mở màn vòng ba đáng để lưu tâm.
Tiếng thông báo của tên chấp pháp Liên Minh vang lên:
- Trần Gia Toản, Loạn Hải Vực và… Ô Cốt Đột, Nguyệt Lang Tộc thượng đài…
…
Trần Gia Toản trong trạng thái Kim Hạt Tử dẫm lên cái xác mềm nhũn của đối thủ, tuy nhiên một chiếc chân đốt đã đứt lìa.
Cặp càng khổng lồ chỉ thẳng vào mặt Đàm Phi trên khán đài mà khiêu khích:
- Đồng đạo rắm chó… trận tới nhớ giữ mạng a! Ngươi là của ta haha…
Đàm Phi chỉ nhếch môi cười lạnh không đáp lời, gã đứng dậy phủi bụi, sửa soạn lại y phục để chuẩn bị thượng đài.
Vô Diện Vô Nhân Đại Pháp đã thi triển liên tục trong hai ngày, mặc dù Pháp Lực trong thể nội vẫn có thể duy trì trong hai đến ba ngày nữa, nhưng sức mạnh của gã cũng vì thế mà chỉ bung ra được tám phần.
Gã mong sao cho nhiệm vụ sớm hoàn thành, cứ tiếp tục như thế này, thực sự tâm lý rất bứt rứt khó chịu.
- Trận thứ hai vòng ba… Đam Săn, Nguyệt Tinh Tộc và Sùng Á Bằng, Lai Xá Tộc, Bắc Côn Lăng… thượng đài.
- Tiếng gã chấp pháp Liên Minh vang lên.
Một tên thanh niên có khuôn mặt tuấn lãng ung dung bước lên Lôi Đài, người này là một trong những kẻ máu lạnh nhất Giáp Bảng.
Những gì hắn thể hiện qua hai vòng đấu đều là đuổi tận giết tuyệt đối thủ, kể cả khi đối thủ nhận thua.
Sùng Á Bằng nhìn Đàm tỏ thái độ khá lịch sự nhã nhặn, hắn cố làm ra vẻ đây chỉ là một trận tỉ thí mang tính luận bàn.
Nhưng Đàm Phi hiểu, ẩn sau sự bộ mặt anh tuấn kia là một con thú khát máu thực sự.
Động lực của cả hai hoàn toàn khác nhau; Gã giết người vì yêu cầu nhiệm vụ đặc thù.
Còn hắn, hắn lấy giết người làm niềm vui, đây dường như là một căn bệnh của một số tu sĩ có thực lực.
Sùng Á Bằng ôm quyền:
- Đam Săn…!? Giao thủ đao thương không có mắt, mong các hạ nương tay.
Đàm Phi muốn ói vào cái bản mặt giả dối kia, đây khác gì cảnh tỉnh gã.
Lại là đòn tâm lý chiến thô thiển, gã không việc gì phải văn vẻ đáp lại cho mỏi mồm:
- Bớt xàm ngôn, động thủ đi…
Khuôn mặt Á Bằng trở nên dữ tợn đến cùng cực, hắn tế ra thanh Hoa Thiên Họa Kích vàng kim rất đẹp mắt, kèm theo đó là bẩy thanh đoản kích trôi nổi quanh thân, đây là một bộ tử mẫu kích, lấy cây Họa Kích làm chủ.
Đàm đã chứng kiến thủ đoạn giết người của tên này ở vòng hai, không thể không cẩn thận với hắn.
Liệt Không Đao, Hỗn Diệu Ngũ Long Tỉ và Minh Đạo Nguyên Bảo Tiền lần lượt bay ra khỏi tay áo.
Sùng Á Bằng cười gằn:
- Từng đấy thôi chưa đủ, nếu không muốn chết thảm thì mau sử dụng Yêu Thuật… Được đồ sát ngươi trong trạng thái Hỏa Kỳ Lân ông đây mới thống khoái haha…
Hẳn là họ Sùng đã có tính toán, mục đích bức Đàm Phi biến thân quá rõ ràng, gã không để bị cuốn theo lối đánh của Á Bằng, bị hắn dắt mũi như trẻ lên ba.
Gã cười lạnh, điều động cả Đao Liệt Không và Ngũ Long Tỉ công kích đối phương thăm dò.
Thân thủ Sùng Á Bằng rất linh hoạt, hắn di chuyển quanh Lôi Đài tránh né theo nhiều phương vị lắt léo nhưng đều có trật tự.
Hoa Thiên Họa Kích cùng bẩy thanh đoản kích huyền phù theo sát hắn như hình với