Trở lại Băng Uyên, xác định không thể tu luyện trong hoàn cảnh thiếu Linh Khí trầm trọng, Đàm tập trung hoàn thành nốt Ký Du Truyền Tống Trận.
Hãm Phong Bảo Thạch được bày ra trước mắt, đống chiến lợi phẩm từ đám tộc nhân Bạch Bì và Vện Kim Xà cũng cần phải chỉnh lý lại.
Ở đây mình gã làm bá chủ, chẳng cần kiêng kị điều gì, Đàm bày ra một đống túi Trữ Vật bắt đầu kiểm đếm.
Trước tiên là tài sản của hai tên Bạch Bì trong trận chiến với Hứa Hoài Ân; Hai gã này chỉ là tộc nhân thông thường, chẳng có thứ gì đáng nhắc tới, tổng tài sản gộp lại chỉ là 600 Tinh Thạch và vài món Pháp Khí không vừa mắt.
Tư sản của Khuông Chiến, Khuông Thắng nhỉnh hơn đám tộc nhân đôi chút, vẫn là vài món Pháp Khí không vừa tay.
Tinh Thạch 1000, cũng tạm gọi là có chút của để dành nho nhỏ, mặc dù hai tên này là con trai tộc trưởng.
Ngoài ra, Khuông Thắng còn cất giấu một khỏa Băng Tinh Ngàn Năm thượng phẩm, giá trị cũng lên đến vài trăm Tinh Thạch.
Đàm liền bổ sung khỏa Băng Tinh vào đống nguyên liệu luyện chế Pháp Khí.
Đống đồ vật tạp nham còn lại của hai tên thiếu chủ Bạch Bì, gã ném cả vào khu đồ cần thanh lý.
Trữ Vật Đại của Khuông Cảnh mới là thứ đáng lưu tâm, Khuông lão đem toàn bộ tài sản tích trữ của Bạch Bì Tộc cất giấu ở trong đây, cũng có thể lão tự cho mình là kẻ mạnh nhất Bắc Cực nên mới tự tin để cả bên người.
Hơn một vạn Tinh Thạch, con số phù hợp với bối cảnh Bắc Cực Đào vốn cằn cỗi về tài nguyên.
Pháp Khí hơn chục kiện, chắc chắn đây là lượng quân khí dự bị để cấp phát cho tu sĩ nội tộc.
Thiên tài địa bảo quý giá đều không có, đa phần toàn sản vật từ đại dương, tỷ như; Kình Ngư Bì cấp một, Hải Sa Nha cấp một, Chương Ngư Nhãn cấp hai, Kiếm Ngư Tiêm Mâu cấp hai… vân vân.
Tất cả đều được bảo quản trong Mộc Hạp có cấm chế, hoặc bọc trong Linh Nhiễu chất thành một đống cao như núi.
Số đồ vật này mà đem đi Luyện Đan, Chế Khí cũng phải mất đến vài năm, gã tạm để chung cùng những tài liệu Linh Thảo và Nội Đan Yêu Thú.
Công Pháp tu luyện không có, khả năng tộc nhân Bạch Bì tu luyện đều do truyền khẩu.
Vàng Bạc Châu Báu của phàm nhân cũng một đống.
Đương nhiên rồi, tộc trưởng vẫn phải chăm lo, bảo hộ đời sống của dân thường trong tộc.
Đáng chú ý nhất là một hộp kim loại nhỏ có dán phù lục lập lòe bảo quang.
Đàm cầm chiếc hộp trên tay, thần niệm điều động bóc đi chương phù lục.
Bên trong là một khỏa Linh Đan màu đỏ sậm như bã trầu với ba vòng Linh Xuyến, gã không nghiên cứu chuyên sâu về Đan Đạo nên tạm thời chưa nhận biết Linh Đan tên gì, chỉ biết nó là một khỏa Linh Đan Cực Phẩm, giá trị có lẽ phải lên đến vài ngàn Tinh Thạch.
Tiếp đến là túi trữ vật của Yêu Nhân Vện Kim Xà, dốc hết đồ bên trong ra mà Đàm Phi cảm thấy hụt hẫng;
Tinh Thạch chỉ có hơn một ngàn, điều này làm Đàm Phi khá bất ngờ.
Yêu Nhân kia sát hại rất nhiều tu sĩ, lý ra hắn phải có một khối tài sản khổng lồ, có thể không giàu có như gã, nhưng cũng phải kẻ tám lạng người nửa cân mới là hợp cách.
Pháp Khí tùy thân ngoài cặp Phá Lãng Phủ và Hắc Hải Quy Giáp đã bị Đàm phá hủy, trong túi chỉ còn một cây Kim Sắc Đinh Ba và một Đoản Trượng với phần đầu gắn một viên ngọc màu Lam, bên trong ẩn ẩn những hoa văn tựa như sóng nước.
Cây Đinh Ba phẩm cấp khá cao, nhưng không phù hợp với Đàm, gã cất tạm vào nhóm Pháp Khí tùy thời đem ra sử dụng.
Đoản trượng dài hơn Thông Thiên Lệnh một chút, nó tỏa ra một thứ áp lực mơ hồ khiến tâm thần gã cảm thấy run rẩy.
Đây không hẳn là Pháp Khí, nó có uy áp tương tự như Thông Thiên Lệnh.
Gã cầm trên tay lật qua lật lại, để ý kỹ mới thấy dòng văn tự nhỏ chỗ tiếp giáp với viên Ngọc.
Ở vành đai bạc cố định viên ngọc khảm nạm hai chữ ‘Định Hải’, được viết theo lối cổ tự Già Thiên.
Đoản Trượng chắc chắn là vật rất có lai lịch, Đàm cất vào chỗ sâu nhất trong giới chỉ, không thể tự tiện mang thứ đồ này ra được, không khéo lại mang họa sát thân.
Cuối cùng là một tấm Kim Bài hình bầu dục tựa như vỏ sò.
Mặt trước chạm khắc hai chữ ‘Kim Thánh’, mặt sau khắc ‘Kim Hoằng’, bên dưới còn khảm thêm hai chữ nhỏ ‘Vương Tộc’.
Qua suy luận của Đàm Phi, tên Yêu Nhân bị gã đánh chết có tên là Kim Hoằng thuộc một vương tộc nào đó ẩn trong Vô Biên Hải, hẳn là một vị vương tử của Kim Thánh Tộc…
Tài sản của Kim Hoằng ít ỏi đến đáng thương, Đàm lắc đầu ngao ngán.
Kỳ thực, Kim Hoằng là Bát Hoàng Tử trong Kim Thánh Tộc, chỉ vì mang dòng máu con lai giữa Hải Yêu và nhân loại nên mới bị đám thân huynh cùng cha khác mẹ kỳ thị.
Trong một lần thám hiểm tàn tích cổ đại dưới đáy Hải Để, hắn đã bị chính những người anh của mình hãm hại đến suýt mất mạng.
May mắn chạy được đến Bắc Cực Đảo, một thân thần thông gần như không còn, Tư Sản cũng bị cướp đoạt gần hết.
Mặc dù diệt sát khá nhiều tu sĩ ở vùng quê mùa này, nhưng những vật dụng của đám người kia đâu có vừa mắt hắn, hắn đã ban tặng toàn bộ cho ba kẻ nô bộc Quách Thị, và người hưởng lợi đương nhiên là Hồng Dinh.
Bản thân Kim Hoằng đã có thần lực cùng bí thuật phun độc và Tử Hoằng Pháp Mục, khi chiến đấu với địch nhân cũng không cần thiết phải sử dụng đến quá nhiều Pháp Khí.
Thành ra Đàm Phi mới gặp tình huống thất vọng như vậy.
.
Truyện Hot
Thu xếp đống đồ vật ổn thỏa, gã tự nhủ: “Kim Thánh Tộc thì sao chứ? Ở tận trong Vô Biên Hải mênh mông, thực sự là chẳng có liên quan gì với gã cả”.
…
Đàm Phi cầm Hãm Phong Bảo Thạch trên tay ngắm nghía, giờ là lúc hoàn thành nốt Ký Du Trận.
Gã chỉ phải thực hiện chuẩn xác những thao tác còn lại, đó không phải là một công việc quá khó khăn.
Những ghi chép của Xinh Nhạ trong cuốn sách bằng da đã in trong não bộ, nhưng để thấu triệt thì cần rất nhiều thời gian khảo cứu.
Gã ngồi xếp bằng cạnh Trận Đồ chưa thành hình, Tụ Linh Tiểu Trận được khởi vận, tấm bài vị Hãm Phong Bảo Thạch huyền phù trong đó.
Đàm lẩm nhẩm chú ngữ, hữu thủ đưa lên, giữa lòng bàn tay bắn ra một đoàn hỏa diễm lung linh bao khỏa lấy tấm bài vị.
Cũng thật là may mắn khi sở hữu Linh Hỏa, có thể tự do chế luyện ở bất kỳ đâu.
Sau khoảng thời gian một khắc, khối Hãm Phong Thạch đã bị Ngọc Hân Linh Hỏa hóa lỏng, Đàm bắt đầu sử dụng thần niệm điều chỉnh hình dạng cho phù hợp với trận pháp, lại còn khắc họa lên bề mặt khối bảo thạch những trận văn ngoằn ngoèo.
Mất thêm một canh giờ mới thực hiện xong nghi thức ‘Khai Linh’, vậy là miếng ghép cuối