Ở một góc khuất bóng mặt trời trong thiên hà nơi mà những tia sáng nhạt nhòa phải khó khăn lắm mới len lỏi được đến đây, chiếu lên những khối thiên thạch trơ vơ đang trôi lừng lờ trong không gian, tất cả tạo nên một bức tranh lạnh lẽo và cô tịch. Nếu như không phải gần đó là một vòng xoáy năng lượng mơ hồ, dấu hiệu đặc trưng của cổng siêu không gian, chắc hàng triệu năm nữa cũng chẳng có ai đặt chân đến nơi này.
Đó cổng siêu không gian JP ở là thiên hà XY-561, từ khi bị phát hiện tới nay, khoảng không cô tịch xung quanh nó đã có thêm sự rộn rã và sinh khí nhờ những tàu thuyền đi ngang qua đây.
Nhưng từ một tháng trước, cùng với sự rút lui của quân đội Đế Quốc, mọi thứ dường như lại trở lại với cảnh tượng lạnh lẽo cô đơn ban đầu của nó, hạm đội Đồng Minh dừng bước truy kích ở đây, vì thế, cổng siêu không gian nghiễm nhiên biến thành một cột mốc biên giới, phân chia khu vực do Đế Quốc khống chế và khu vực do Đồng Minh khống chế, hay còn được gọi với cái tên ‘âu yếm’ là “Đường vào Quỷ Vực” Do đó, số lượng tàu thuyền qua đây đột ngột giảm thiểu, chỉ có những chiếc chiến đấu cơ Siêu Nữ Yêu của Đế Quốc thường ghẽ qua đât tuần tra trong khoảnh khăc, còn bản thân cổng siêu không gian, nó còn có thêm những người bạn hàng xóm mới…
Ẩn trong một khối thiên thạch nằm khuất khỏi ánh sáng mặt trời có một con mắt điện tử, chậm rãi, nhẹ nhàng những kiên quyết quan sát cổng siêu không gian JP2. Nó được một tàu cứu hộ của Đồng Minh để lại, chiếc tàu cứu hộ đa chức năng ấy, chớp khoảng trống giữa các đợt tuần tra của Đế Quốc, dưới sự yểm trợ của mấy chiếc Tia Chớp, đột nhiên đến, gửi lại một ‘cái đuôi nhỏ’ rồi lại vội vã ra đi.
“Cái đuôi nhỏ”-Biệt hiệu của thiết bị giám sát tự động do Đồng Minh chế tạo- đã ở lại khoảng không gian này một thời gian tương đối lâu, cũng may bản thân nó không có ý thức, bằng không nhất định nó sẽ chán đến phát điên, bởi vì khoảng thời gian gần đây, thậm chí ngay cả chiến đấu cơ Đế Quốc cũng như lười không muốn qua đây, suốt ngay phải nhìn chằm chằm một khung cảnh nhất định, nếu là người e rằng đã phát điên từ lâu.
“Cái đuôi nhỏ” hoàn toàn không lo đến việc mình sẽ bị phát hiện, sự thật là, vụ tàu Người Giải Phóng bị các thiết bị giám sát tự động của Đế Quốc phát hiện đã gợi cho các kỹ sư Đồng Minh một sự linh cảm quý giá. Hiện các thiết bị giám sát tự động của Đồng Minh cũng dùng chung một kiểu ngụy trang tương tự, trù phi có một chiến đấu cơ tiếp cận ở cự ly và góc độ thích hợp, bằng không sẽ rất khó phát hiện nó. Rada trên chiến đấu cơ thông thường sẽ nhận biết nó như một bộ phận của khối đá, thậm chí nếu ‘cái đuôi nhỏ’ có chủ động lên tiếng, chỉ cần không có chiến hạm, AWACS hoặc các tàu chuyên tác chiến điện tử có mặt, chiến đấu cơ hầu như không có khả năng phát hiện tín hiệu. Nên biết rằng do hạn chế về không gian và trọng lượng, các rada trên chiến đấu cơ được thiết kế thiên về khả năng hỗ trợ không chiến, không-địa chiến hơn là kiểm soát tín hiệu và thông tin. Hiện nay các thiết bị có khả năng kiểm soát đủ mọi tần số tín hiệu, thu bắt, gây nhiễu, ngăn chặn các tín hiệu mới chỉ có thể được trang bị trên chiến hạm hoặc các loại chiến đấu cơ phụ trợ như Tỏa Nhãn hay Bão Điện Tử, đương nhiên những thứ đó không phải là các chiến đấu cơ chân chính. Một ví dụ có thể thấy rõ là trong trường hợp tàu Người Giải Phóng bị phục kích, các Tia Chớp không thể phát hiện được tín hiệu của thiết bị giám sát tự dộng truyền đi mà phải chờ đến khi tàu Người Giải Phóng chặn được nó và báo cho họ, các phi công mới tìn được vị trí đặt thiết bị.
Chờ đến khi thực sự bị phát hiện, sứ mạng của nó cũng đã được hoàn thành, những người tạo ra nó bố trí ở đây chẳng qua là để giám sát và kiểm tra các hoạt động xâm nhập của Đế Quốc, có thể phát hiện và vô hiệu hóa nó chỉ có thể dùng chiến hạm hoặc AWACS hoặc tàu tác chiến điện tử, mà như thế đã vượt xa quy mô của một cuộc xâm nhập trinh sát thông thường bởi lẽ những thứ đó thường không tham gia hoạt động tuần tra, điều đó có nghĩa là gì? Thậm chí nếu có ngoại lệ cũng không sao, trên các hàng tuyến về phía sau còn có vô số các thiết bị giám sát tự động khác, chỉ có điều, những ‘cái đuôi nhỏ’ sẽ phát về tín hiệu báo động đầu tiên, đó mới là điều quan trọng nhất.
Hôm nay, ‘cái đuôi nhỏ’ vẫn tiếp tục công việc quan sát thường ngày của nó ở khoảng không gian buồn tẻ và nhàm chán này, dã hơn một tuần không có chuyện gì xảy ra, đột nhiên con mắt điện tử của nó sáng lên khi quét qua cổng siêu không gian, một quầng sáng trắng vừa lóe lên ở đó…
Một chiếc Siêu Nữ Yêu xuất hiện, thiết bị định dạng trên ‘cái đuôi nhỏ’ nhanh chóng nhận ra thân phận của kẻ đột nhật, nhưng bộ não điện tử của nó cũng chẳng phản ứng hơn là bao, nó đã quá quen với loại hình chiến đấu cơ này, những người thiết kế ra nó đã chỉ thị cho nó phản ứng ‘bình tĩnh’ trước các đội hình trinh sát của Đế Quốc, thường sẽ có thêm một hoặc ba chiếc nữa, dùng một chiếc chiến đấu cơ trinh sát là điều hiếm có, thông thường là biên đội 2 hoặc 4 chiếc để có thể hỗ trợ nhau khi cần.
Hầu như ngay lập tức, không đến một giây, đúng như thế, một quầng sáng trắng khác lại lóe lên, thêm một chiếc Siêu Nữ Yêu nữa xuất hiện, biên đội tiêu chuẩn, 2 chiếc.
Nhưng hôm nay không có vẻ gì là ngày báo hiệu bình tĩnh, những quầng sáng trắng ở cổng siêu không gian không biến mất mà tiếp tục lóe lên ngày một dày đặc, chỉ trong khoảnh khắc, số lượng chiến đấu cơ xuất hiện ở cổng siêu không gian đã đạt đến quy mô một trung đội, lúc này thì ‘cái đuôi nhỏ’ không còn giữ được ‘bình tĩnh’ nữa, bộ não điện tử của nó cho thấy đã đến mức phải hoạt động.
Khởi động