Những tiếng rít lanh lảnh của hệ thống báo động không ngừng kích thích vào thần kinh của mọi người, từng đợt từng đợt như réo gọi. Trong tiếng loa lặp đi lặp lại “Đây không phải là diễn tập” Trong khu vực chờ xuất kích, những phi công vốn đã chờ đến mọc rêu, ngán ngẩm đến mức hoa mắt chóng mặt lập tức thở phào một tiếng, vội vàng vơ lấy mũ chiến đấu, chạy vội chạy vàng rời khỏi khu chờ lao về chiến đấu cơ của mình. Các chiến đấu cơ trong hangar đã làm xong công tác chuẩn bị sẵn sàng xuất kích từ lâu, xung quanh chúng, những nhân viên mặt đất đang bận rộn mở các khớp nối cố định, sau khi hoàn thành công việc, toàn bộ chiến đấu cơ đã sẵn sàng cất cánh.
Nắp khoang lái từ từ đóng lại, Thụy Sâm liếc nhìn qua một lượt màn hình, tất cả các hệ thống đều hoạt động bình thường, cũng như vô số lần trước anh cất cánh, khởi động động cơ ion rồi nhìn quanh, những chiếc chiến đấu cơ khác cũng đã khởi động động cơ.
Hangar chìm trong tiếng gầm thét của hàng chục động cơ ion hạng nặng, Thụy Sâm từ từ đẩy cần ga, theo tín hiệu của nhân viên điều phối, chiếc chiến đấu cơ từ từ tiến vào vị trí.
“Đại Thiên Sứ! Đây là Tuy-lip 01, trung tá Thụy Sâm Nepali Gore, xin được cất cánh.”
“Tuy-lip 01! Cho phép cất cánh, Thụy Sâm, cẩn thận, số lượng chiến đấu cơ địch xem ra không ít.” Trên màn hình xuất hiện không phải là sĩ quan không lưu mà là Phi Luân.
“Không sao đâu, Phi Luân, anh biết mà!” Thụy Sâm cảm thấy ấm lòng, anh gật đầu với người yêu.
Chiếc Tia Chớp đã lao ra khỏi thái không mẫu hạm, Thụy Sâm đẩy nhẹ cần ga, hướng mũi chiến đấu cơ lao về phía phi đội, anh không phải là chiếc đầu tiên xuất kích, cũng không phải là người cuối cùng, sau lưng anh, liên tiếp những chiến đấu cơ khác cũng đã lao vào khoảng không, từ tàu Đại Thiên Sứ và cả từ các tuần dương hạm hộ tống.
“Đế Quốc sao lại có thể đến sớm như thế nhỉ?” Robert Parnell xuất hiện trên màn hình, nét mặt có vẻ đăm chiêu. “Không phải nói là cần hai ngày đường sao? Hiện giờ mới được bao lâu, chưa đến một ngày đã phát hiện chiến đấu cơ đối phương rồi?”
“Này! Tao có nói là hai ngày đâu, tao nói là tối đa là hai ngày, thậm chí còn ít hơn, thêm vào đó là thời gian chúng ta xác nhận tin tức, xem ra cũng không lệch bao nhiêu đâu. Hạm đội Đế Quốc xem ra cũng không tệ, có thể bí mật xuất hiện ở thiên hà XY-299 mà chúng ta không hề hay biết cũng đủ chứng minh bọn chúng không hề tồi, do đó, có thể đến được thiên hà New Siberia trong khoảng thời gian ngắn như thế thì cũng đừng ngạc nhiên làm gì.” Thụy Sâm vừa điều khiển chiến đấu cơ nhập vào đội hình vừa nói.
“Nhưng mà, Thụy Sâm…” Sonia xen vào nói. “Robert nói cũng có lý, hạm đội địch quả thật là đến quá nhanh, có chỗ không đúng.”
“Anh biết, nhưng bây giờ chúng ta không còn thời gian để nghiên cứu.” Thụy Sâm đáp. “Hơn nữa điều đó không quan trọng, điều quan trọng là chúng đã đến rồi.”
Thụy Sâm chuyển sang tần số chung gọi mọi người. “Tất cả chiến đấu cơ chú ý, đây là Tuy-lip 01, theo tôi, các tàu vận tải của tướng quân Aosikanni còn có một số chưa cất cánh, chúng ta phải bắt lũ diều hâu Đế Quốc tránh xa các tàu vận tải của chúng ta.”
Theo lý luận về đánh chặn, nếu thời gian cho phép, người ta sẽ cố gắng đưa tuyến chặn đánh ra càng xa khỏi mục tiêu cần bảo vệ càng tốt, đặc biệt là trong trường hợp bảo vệ tàu vận tải, bời vì nếu để cho đối phương đột phá qua, tiến vào cự ly công kích, các tàu vận tải với lớp vỏ mỏng yếu ớt sẽ không thể chịu nổi dù chỉ là một quả ngư lôi, do đó, nếu tuyến đánh chặn xa, cho dù có chiến đấu cơ đối phương lọt lưới, bên phòng thủ cũng còn thời gian tiến hành chặn đánh hoặc thực hiện các biện pháp khác.
“Sonia! Chú ý bản thân, từ thiết bị giám sát tự động truyền về, số lượng chiến đấu cơ của đối phương không ít, hơn nữa còn toàn là Siêu Nữ Yêu.
“Biết mà! Anh cũng thế, Thụy Sâm!” Cô gái mỉm cười, mặc dù chiếc mũ chiến đấu che khuất gần hết khuôn mặt, Thụy Sâm vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được vẻ kiều diễm say người của mỹ nhân.
Tuy tín hiệu nhanh chóng biến mất nhưng Thụy Sâm vẫn ngây người ra mấy giây rồi mới tỉnh lại, anh không khỏi tự cười nhạo mình, nụ cười của Sonia xem ra vẫn đầy sức quyến rũ với anh.
Phi đội càng ngày càng xa hạm đội, tiến gần đến cổng siêu không gian JP3, mặc dù chưa nhìn thấy gì, nhưng Thụy Sâm biết, ở phía đối diện đang có vô số chiến đấu cơ cũng lao về phía anh.
“Tỏa Nhãn 01!” Thụy Sâm chuyển tần số. “Chiến đấu cơ của Đế Quốc đã xuất hiện chưa?”
“Vẫn chưa! Tuy-lip 01.” Trên chiếc Tỏa Nhãn bay sau phi đội, thiếu tá Thuler báo cáo. “Theo thông tin từ thiết bị giám sát tự động, chúng có khả năng xuất hiện trên màn hình rada trong khỏang thời gian ngắn nữa, tối đa là mười phút.”
Mười phút nữa? Thụy Sâm tính toán cự ly, anh nhìn về phía mặt trời sáng rực ở trung tâm thiên hà, nghĩ mấy giây rồi chuyển tần số gọi Sonia. “Sonia, dẫn liên đội Thiên Sứ rời khỏi chủ lực vòng ra sau mặt trời.”
“Thiên Sứ 01 hiểu!” Sonia hiểu ngay ý của người yêu, mấy chục chiếc Tia Chớp rời khỏi phi đội, chuyển sang một hướng ra bay đi.
“Tại sao chúng ta không cùng đi, Tuy-lip 01?” Một phi công trẻ không nhịn được hỏi.
“Bởi vì nhiệm vụ của chúng ta là đánh chặn.” Thụy Sâm giải thích. “Nếu như là không chiến bình thường, tấn công từ phía đối phương không nhìn ra và được mặt trời che trở là điều đúng đắn, nó sẽ cho chúng ta ưu thế, nhưng điều đó cũng