Các chiến đấu cơ khi chấp hành nhiệm vụ, hoặc do tính chất nhiệm vụ yêu cầu hoặc do tàu mẹ bị thương hoặc do các nguyên nhân khác nhau không thể quay về tàu mẹ nên phải hạ cánh trên các tàu khác cùng hạm đội là chuyện hết sức bình thường. Thuỵ Sâm nheo mắt nhìn đám Tia Chớp, bị bắt phải hạ cánh do bị thương không thể quay về tàu mẹ là quá khiên cưỡng, thường những trường hợp đó là lẻ tẻ một vài chiếc, không thể xảy ra trường hợp hàng chục chiếc cùng bị thương kiểu đó được, hơn nữa thoạt nhìn mấy chiếc này đều hết sức bình thường, chẳng có dấu hiệu gì là bị thương, thêm vào đó, khu vực chiến trường nằm ở vị trí trung gian giữa hạm đội 9 và hạm đội 5, nếu chúng có thể bay về đến tàu Đại Thiên Sứ thì chẳng có lý do gì không về đến tàu Kẻ Càn Quét của mình được.
Việc tàu Kẻ Càn Quét xảy ra vấn đề cũng không lớn, Đồng Minh là bên chiến thắng, thành thật mà nói là Đế Quốc chẳng có chút cơ hội nào để tiến công hạm đội 9.
Như thế chỉ còn có một lý do duy nhất là do nhiệm vụ yêu cầu, nhưng Thuỵ Sâm cũng chẳng biết hạm đội 5 và hạm đội 9 có nhiệm vụ phối hợp nào để cần phải tăng cường số chiến đấu cơ này, có khả năng là quyết định lâm thời sau khi anh bị bắn rơi.
“Không, anh nhầm rồi, số chiến đấu cơ này đã thuộc về bọn mình đấy, các biểu tượng và màu sơn của chiến đấu cơ cùng sẽ thay hết thành biểu tượng của hạm đội 5 chúng ta.” Phi Luân sửa lại sai lầm của Thuỵ Sâm.
“Không phải chứ?” Thuỵ Sâm kinh ngạc đến trợn tròn hai mắt. “Thế cùng được sao? Tướng quân Alfred không có ý kiến gì?”
Nói rồi anh dùng tay đập mạnh vào đầu mình một cái. “Anh đúng là thằng ngốc, việc này chắc chắn phải được sự đồng ý của tướng quân., nhưng đám Tia Chớp này bay đến tàu chúng ta có chuyện gì?”
“Đây là số chiến đấu cơ mà tướng quân Alfred chi việc cho chúng ta coi như bổ sung cho số tổn thất trong tác chiến, có điều chỉ là chiến đấu cơ thôi, không bao gồm các phi công, hiện các phi công của hạm đội 9 đã quay về tàu Kẻ Càn Quét bằng tàu con thoi rồi.” Robert Parnell nói chen vào.
“Chuyện phi công thì không nói, nhưng tao quan tâm là hạm đội 9 sẽ ra sao? Chi viện cho chúng ta hơn hai chục chiến đấu cơ cộng thêm số bị bắn hạ trong trận chiến vừa rồi, hạm đội gần như chỉ còn là cái xác không mất rồi?” Thuỵ Sâm càng nghe càng kỳ quái, tuy đám Tia Chớp này tới khiến anh cảm thấy vui mừng nhưng rút ruột cả hạm đội để chi viện cho hạm đội khác là cách chi viện theo trường phái nào vậy ta?
“Hạm đội 9 theo kế hoạch sẽ xuyên qua cổng siêu không gian JP1 rời khỏi đây và tập hợp với tàu Người Chiến Thắng thuộc hạm đội 4, trên đường đi nó sẽ lấy chiến đấu cơ từ một số căn cứ bí mật của chúng ta để bổ sung, mặc dù hiện tại số lượng chiến đấu cơ không đủ nhưng nhiệm vụ hiện nay của nó không phải là tác chiến, hơn nữa hành tung của các hạm đội Đế Quốc đều bị chúng ta nắm trong tay, chỉ cần trinh sát cẩn thận là có thể tránh được phần lớn các nguy hiểm, nhưng chúng ta thì khác, hạm đội 5 nhận nhiệm vụ yểm hộ cho cả đội tàu vận chuyển rút lui, hơn nữa trong một thời gian nữa chúng ta sẽ không nhận được bất cứ sự bổ sung nào, do đó tướng quân Alfred quyết định đem một bộ phận chiến đấu cơ bổ sung cho hạm đội chúng ta.” Phi Luân giải thích.
“Không nhận được bổ sung? Nếu anh nhớ không lầm thì nếu chúng ta đi theo cổng siêu không gian JP2 đến nơi thiết lập bộ tổng chỉ huy mới thì trên đường còn có nhiều căn cứ bí mật mà…” Thuỵ Sâm nheo mày, anh không nghĩ trí nhớ của mình lại tồi đến thế.
“Thuỵ Sâm, kế hoạch lại thay đổi rồi, hiện nay đội tàu không đi qua cổng siêu không gian JP2 nữa mà tất quả thông qua cổng siêu không gian JP1 rồi khỏi đây, tàu Đại Thiên Sứ đang hộ tống những chiếc cuối cùng đi về phía cổng siêu không gian JP1.”
“Đi theo JP1?” Thuỵ Sâm giật mình, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô gái, anh biết Phi Luân không nói đùa.
Cổng siêu không gian JP1 không phải là không đi được, nhưng điều quan trọng là đến đó rồi thì làm thế nào để rời khỏi? Một khi hạm đội Đế Quốc đóng lại ở thiên hà New Siberia, tuyền đường Tử Thần lại hoàn toàn bị cắt đứt nên không thể đến Liên Bang, vậy còn đường duy nhất là xuyên qua thiên hà Ahl The Mellon, một tuyến đường tương đối nguy hiểm, bởi lẽ lực lượng Đế Quốc ở trạm không gian Cardoso nhất định không khoanh tay đứng nhìn bọn họ đi qua một cách tự nhiên, hạm đội 11 của Đế Quốc ở thiên hà Cockran cũng không phải để nghỉ ngơi cho khoẻ, với một đội tàu vận chuyển không những lớn mà còn chậm như rùa bò, muốn tránh khỏi phát hiện là chuyện không thể có, sau khi bị phát hiện, trong trường hợp không có ngư lôi xung động năng lượng yểm hộ, muốn thoát khỏi sự truy kích của Đế Quốc là chuyện vô cùng khó khăn, cho dù bọn họ có anh dũng đến đâu, trình độ của các phi công có cao đến đâu cũng sẽ không tránh khỏi tổn thất nghiêm trọng.
“Vì sao quyết định đi đường đó?” Thuỵ Sâm lập tức bình tĩnh lại, kế hoạch dù sao cũng đã được thực hiện, anh tin vào tướng quân Aosikanni, tin vào phu nhân Almeida và tin vào Phi Luân, họ đều biết rõ những khó khăn của tuyến đường đi theo JP1 nên nếu họ đã quyết định thì nhất định là có lý do của họ.
“Bởi vì chúng ta đã không còn đường nào để đi nữa!” Phi Luân liếc nhìn xung quanh một cái rồi mới thấp giọng nói. “Bốn hạm đội của Đế Quốc không quản đến sự quấy nhiễu của chúng ta đều cùng lúc tăng tốc tiến về thiên hà New Siberia, còn chúng ta do ngư lôi xung động năng lượng không còn hiệu quả nên các hành động đều phải hết sức cẩn thận, thực tế khả năng quấy nhiếu hạm đội Đế Quốc là rất nhỏ, trong đó hạm đội của thiếu tướng Absurd là hạm đội có tốc độ nhanh nhất, cự ly cũng gần nhất, không đầy hai giờ nữa, chiến đấu cơ của hạm đội này có thể sẽ xuất hiện ở đây một lần nữa.”
“Chắc thằng cha đó cũng đang sốt ruột, chúng ta diệt gọn hạm đội phái đi đầu của hắn, nhưng cũng may là chúng ta tốt số, giải quyết chiến trường trong thời gian ngắn, hắn đến muộn rồi!” Thuỵ Sâm cười khẽ nói.
“Cũng không phải là quá muộn, hắn chắc cũng đang muốn tìm chúng ta tính sổ, điều này khiến cho hoàn cảnh của chúng ta thêm khó khăn, bởi lẽ hầu hết các cổng siêu không gian có thể rời khỏi thiên hà New Siberia đều đã nằm trong tầm uy hiếp của hạm đội Đế Quốc, JP3 bị hạm đội của Absurd uy hiếp, đi đường đó chắc không xong, JP2 cũng đã nằm trong tầm tấn công của một hạm đội khác, thời gian quá gấp, đội tàu vận tải chỉ sợ chưa kịp vượt hết qua đó thì chiến đấu cơ của Đế Quốc đã đến rồi.”
“Nói như thế thì hạm đội 9 cũng