Phi Luân lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế của mình trên khoang chỉ huy tàu Đại Thiên Sứ, sự chú ý của cô đều tập trung vào màn hình rada trên tàu, biểu hiện tình trạng chiến đầu thời gian thực ở khu vực đánh chặn phía sau hạm đội.
Cho dù trên màn hình chỉ là một mảng lớn hỗn tạp các chấm màu di động với tốc độ cao, những chấm màu đỏ (Biểu hiện chiến đấu cơ địch), màu xanh (Biểu hiện chiến đấu cơ Đồng Minh), màu vàng (Biểu hiện tên lửa và ngư lôi) đan xen chằng chịt với nhau, đối với người bình thường có lẽ sẽ nhìn đến hoa mắt mà không hiểu điều gì, nhưng đối với một phi công chiến đấu xuất thân, có kinh nghiệm thực chiến phong phú như Phi Luân mà nói, đó không phải là vấn đề, cô có thể căn cứ theo vị trí, sự thay đổi và tốc độ vận động của các điểm sáng để nhận ra tình thế chiến cục đang ở mức nào.
Cho dù không chiến vẫn diễn ra kịch liệt, nhưng trên mặt Phi Luân vẫn rất nhẹ nhàng, tùy ý, ngoại trừ đôi khi hỏi xem lực lượng chiến đấu cơ tiếp viện đang ở vị trí nào, hoặc là liếc mắt nhìn một màn hình khác nơi thể hiện khoảng cách của tốp chiến đấu cơ thứ hai của Đế Quốc, đại bộ phận thời gian, Phi Luân chỉ bình tĩnh nhìn màn hình lớn, không căng thẳng cũng chẳng lo âu, ngay cả những sĩ quan bình thường trên tàu Đại Thiên Sứ, cho dù không hiểu rõ tình hình chiến đấunhư thế nào, nhưng chỉ nhìn sự thong thả và trấn tĩnh của tư lệnh cũng có thể biết tình hình chiến đấu nhất định có lợi cho Đồng Minh, ít nhất là không thua.
Tình hình không chiến đương nhiên là tuyệt đối có lợi cho Đồng Minh, chiếm được nhiều ưu thế như vậy, nếu còn không giải quyết được đòn tấn công của Đế Quốc, thì chỉ có thể có một nguyên nhân -- Thượng Đế ra tay can thiệp, nhưng điều này tuyệt đối là không có khả năng, cho nên các chiến đấu cơ của Đế Quốc bị đánh cho thất điên bát đảo cũng là chuyện bình thường. Những chiếc Tia Chớp lợi dụng số lượng và chất lượng áp đảo, không mất thời gian đã xuyên qua nhóm Nữ Yêu hộ tống, xông vào đám Đoản Kiếm, nhất là khi hai liên đội của Robert Parnell và Sonia như hai gọng kìm kẹp lại từ hai cánh, lợi dụng điểm yếu lực lượng tiêm kích ở hai cánh của Đế Quốc quá mỏng , không những kẹp sườn mà còn nhảy vào sau đội hình chiến đấu cơ địch, trực tiếp đánh vào đuôi 30 chiếc Đoản Kiếm đáng thương.
"Đó là một trận đánh ư... Nói nghiêm khắc thì là một vụ tàn sát... Chúng tôi như những con cừu ngồi chờ lên bàn mổ." Một phi công sống sót sau trận đánh trung úy Bram nói, anh ta là một phi công trên Đoản Kiếm, chiến đấu cơ của anh ta bị bắn rơi ngay từ đầu. Anh ta chỉ có may mắn là thoát ra đúng lúc chiến đấu cơ sắp nổ rồi ngồi chờ trong khoang cứu nạn. Chính mắt anh ta đã thấy thê đội công kích đã bị kẻ địch hung hãn đánh cho tan rã như thế nào "Lực lượng hộ tống? Nữ Yêu? Đừng có đùa, bọn họ bản thân còn không lo kịp, hơi đâu lo lắng cho chúng ta? Tôi có thể nhìn thấy Nữ Yêu, chúng đều bị ít nhất một chiến đấu cơ địch bám theo, cố gắng lắm mà không cắt đuôi được, không cần bao lâu, ở hướng đó sẽ có một quả cầu lửa màu vàng, đương nhiên tôi không cho rằng đó là chiến đấu cơ địch nổ tung......"
Tuy anh chàng trung úy nói có chút khoa trương, cho dù các phi công đều biết mình đang đối mặt với ai, cũng biết người chỉ huy đối phương là nhân vật trong truyền thuyết của trạm không gian Cardoso, nhưng những chiến đấu cơ hộ tống vẫn dùng toàn lực yểm hộ cho Đoản Kiếm, giao chiến với Tia Chớp không chút nhân nhượng, tuy nhiên do thực lực chênh lệch, bọn họ cố gắng đến đâu cũng chỉ tạo cho các phi công Đồng Minh một chút phiền toái nhỏ mà thôi, đối với kết quả không chiến không ảnh hưởng gì lớn.
(Thuận tiện nói thêm một câu, trung úy Bram sau khi chiến đấu kết thúc được cứu đi lên, anh ta sau đó cũng gia nhập Đồng Minh, phục vụ ngay ở phi đội 9, trên thực tế, không ít những phi công được cứu lên rồi gia nhập Đồng Minh, tỷ lệ so với những lần trước cứu lên phi công Đế Quốc cao hơn nhiều, trong đó có một nguyên nhân trọng yếu là bởi vì Thụy Sâm vốn xuất thân từ trạm không gian Cardoso, bản nhân Thụy Sâm không nghĩ tới danh tiếng lại còn có thể sử dụng đặc thù như vậy.)
Do Nữ Yêu không thể thực hiện việc yểm trợ một cách hữu hiệu, Đoản Kiếm hoàn toàn thành phần miếng mồi ngọn cho đa số Tia Chớp, cho dù những chiếc Đoản Kiếm có cố tạo lên đội hình dày đặc để xây dựng lưới lửa phòng ngự, nhưng vẫn là vô ích, những chiếc Tia Chớp tiến công có số lượng vượt trội, hơn nữa phối hợp thành thạo, không ngừng có Đoản Kiếm bị phá huỷ, mỗi một chiếc Đoản Kiếm bị phá huỷ, có nghĩa là đội hình hỏa lực xuất hiện một chỗ trống, cũng có nghĩa Tia Chớp càng có nhiều cơ hội đột kích, cũng có nghĩa đợt tấn công tiếp theo sẽ có càng nhiều Đoản Kiếm bị phá huỷ, tất cả hình thành một vòng tuần hoàn ác nghiệt.
Một mệnh lệnh phát ra, tất cả Đoản Kiếm may mắn còn tồn tại giải tán đội hình, độc lập tìm cách công kích, trung tá Angnaduoke hạ lệnh với một sự thống khổ, bởi vì quân phản loạn đem mục tiêu công kích tập trung vào các Đoản Kiếm, chiến đấu cơ có thể dựa vào nhau để tạo thành sự trợ giúp và phối hợp, tạo ra lưới lửa tự vệ dày đặc hơn, mạnh mẽ hơn, nhưng điều này cũng làm cho mục tiêu quá tập trung, làm cho các Đoản Kiếm không thể cơ động và tránh né, cũng khiến cho quân phản loạn có thể càng dễ dàng tìm được mục tiêu công kích, mà theo tình huống trước mắt, chỉ sợ