Những cảnh báo có liên quan đến sự hoạt động bất thường của các hạm đội Đế Quốc được truyền đến tay bộ chi huy hạm đội khi họ đang giấu mình trong một đám tinh vân gần trạm không gian Phong Thành, họ quay lại đây là để chuyển các tù nhân vừa được cứu ra khỏi tù ngục ở Hyde qua trạm, sau đó những người này sẽ được chuyển về vùng kiểm soát của Đồng Minh thông qua những con đường khác, hạm đội độc lập cơ động số 5 là một đơn vị hoạt động trong lòng địch và còn phải chấp hành nhiệm vụ, đương nhiên không có khả năng mang theo bọn họ, huống hồ ở trên tàu, những người tù này cũng không thể có được sự chăm sóc ý tế tốt nhất.
Nhưng cũng có người không muốn đi khỏi tàu Đại Thiên Sứ, trong đó có cả Bruno Lei, người được Thụy Sâm liệt vào danh sách ‘nguy hiểm tiềm tàng’, anh chàng nguyên là thượng úy Liên Bang, phi công trên Mèo Địa Ngục, nguyện vọng mà anh ta nêu ra cũng giống như những người lính tình nguyện khác từ Liên Bang, gia nhập Đồng Minh, gia nhập phi đội 9, bắt Đế Quốc phải trả nợ máu. Nếu bình thường, đối với một phi công không những được đào tạo bài bản mà còn có chiến tích, tức là tương đối có kinh nghiệm chiến đấu, Thụy Sâm chắc chắn sẽ ‘dang tay chào đón’, có điều, trong thời điểm đặc biệt, nhiệm vụ đặc biệt, hơn nữa Bruno Lei lại thuộc ‘đối tượng đặc biệt’ – bác sĩ phán anh chàng cần ít nhất cần tĩnh dưỡng và điều trị tích cực khoảng sáu tháng đến một năm mới có khả năng khôi phục sức khỏe, thêm vào đó là mối quan hệ của anh chàng với Phi Luân ngày xưa, Thụy Sâm không chút do dự cự tuyệt yêu cầu, đương nhiên, lý do cự tuyệt, bên ngoài cũng rất đường hoàng, công tâm.
Cho dù là Phi Luân cũng không đồng ý, cô nàng đơn giản là vì hảo tâm, hy vọng Bruno có thể mau chóng khôi phục, ở lại trên tàu quả thật không thích hợp cho một người đang cần an dưỡng, chưa nói đến tàu Đại Thiên Sứ còn phải tham gia chiến đấu, chắc chắn có nguy hiểm, cho dù Bruno có muốn tham gia chiến đấu thì chí ít anh ta cũng cần có thời gian huấn luyện chuyển loại sang Tia Chớp, nơi này làm gì có Mèo Địa Ngục.
Phi Luân tỷ tê dăm câu là đủ thuyết phục Bruno, cho dù không có mối quan hệ cũ của cô và thượng úy, chỉ riêng một cô gái đẹp như nàng lên tiếng cũng khiến người khác khó mà có thể chối từ.
“Con người kia, ngoan ngoãn đi tìm nơi tĩnh dưỡng đi, đừng quấy nhiễu thế giới ‘ ba người’ của chúng ta” Thụy Sâm thầm nhủ ^-^
Có điều… Thụy Sâm nhìn theo chiếc tàu con thoi đang dần dần rời khỏi hangar, trong đầu lại hiện lên tình cảnh khi tạm biệt vừa rồi, Bruno là người cuối cùng được nâng lên tàu, ánh mắt anh chàng nhìn Thụy Sâm rất kỳ quái-- hâm mộ, nghi hoặc, không cam lòng, bi ai...... Có điều anh ta cũng không nói gì thêm, chỉ là cố gắng đứng dậy, trịnh trọng nới với Thụy Sâm một câu “Nhờ cậu đấy!” rồi lại nắm xuống nhắm mắt lại.
Hẳn anh ta đã đoán được mối quan hệ giữa Phi Luân và Thụy Sâm, điều này cũng không có gì là lạ. Bình thường khi hai người ở cùng một chỗ, cử chỉ, ánh mắt, chỉ cần không phải là người mù thì ai cũng thấy, Cho dù thượng úy có làm như không thấy thì những lời xì xầm bình luận xung quanh cũng lọt vào tai, dù sao thì quan hệ giữa Thụy Sâm và Phi Luân ở trên tàu cũng phải là điều bí mật gì.
Theo những gì Phi Luân kể qua với Thụy Sâm, anh chàng Bruno này từng là một trong số những ‘fan cuồng nhiệt’ của cô, thật ra ngay từ lần gặp mặt đầu tiên, khi anh ta nói hồi xưa từng thường xuyên mua kem cho Phi Luân, Thụy Sâm đã mơ hồ đoán được, “Của biếu là của lo, của cho là của nợ”, các cụ dạy là cấm có sai. Bây giờ chẳng qua là khẳng định mà thôi, cũng may là Phi Luân không động tâm, nếu không Thụy Sâm cũng không có cơ hội.
Anh chàng Bruno đó biết thì cứ biết, để anh ta hết hy vọng sớm một chút cũng chẳng sao. Ân, mặc dù việc hai người “lửa gần rơm” là hầu như không có khả năng, nhưng nếu có một khuôn mặt lúc nào cũng ẩn hiện xung quanh thì cũng chẳng phải là chuyện khiến người ta vui vẻ gì, tiễn hắn sớm là hơn, Thụy Sâm không khỏi cảm thấy quyết định của mình là cực kỳ anh minh.
Đưa mắt nhìn đồng hồ, cũng không còn sớm, lát nữa còn có một cuộc họp, anh cũng không nên đến muộn, cuộc họp không chỉ có thảo luận tình thế trước mắt, quyết định các bước hành động tiếp theo của hạm đội mà tiến sĩ Li Puman sẽ báo cáo những kết luận bước đầu đối với các số liệu thu được.
--------------------------------------------------------------------------------------------
"...... Hành động của chúng ta ở hành tinh Hyde đã khiến cho Đế Quốc đề phòng," Phi Luân nghiêm túc nói," Căn cứ thông tin tình báo mà thiếu tá Ralph thu được, Đế Quốc đang điều động một số lực lượng từ tuyến đối mặt với Liên Bang và các hạm đội của Đồng Minh về phía sau, bước đầu xác định, có một số lực lượng như sau, rút từ biên giới với Liên Bang có hai thái không mẫu hạm và một chiến liệt hạm từ thành phần hạm đội 11, hạm đội 7 Đế Quốc cũng đồng thời điều một cụm thái không mẫu hạm, trong đó có thể có cả chiến liệt hạm nhưng không rõ số lượng về hậu phương. Từ hướng đối đầu với Đồng Minh đã xác nhận Đế Quốc điều toàn bộ hạm đội 13 bao gồm 3 thái không mẫu hạm và 4 chiến liệt hạm về, ngoài ra, hạm đội của trung tướng Casin cũng có biến động, biên chế đã được điều chỉnh, trước mắt tuy chưa hoàn toàn biết rõ thành phần, nhưng tin tình báo cho biết ít nhất còn có bốn thái không mẫu hạm, xin chú ý, tin tình báo chưa đầy đủ, không loại trừ còn có một số lực lượng của Đế Quốc cũng đã được điều về mà ta còn chưa biết......"
"Nể mặt chúng ta quá nhỉ." Robert Parnell nhỏ giọng nói với Thụy Sâm.
Thụy Sâm khẽ gật đầu, chỉ bằng những thông tin trước mắt, chưa tính đến số tuần dương hạm và khu trục hạm, ít nhất cũng đã có mười thái không mẫu hạm và năm chiến liệt hạm, có quỷ mưới biết chính xác còn có bao nhiêu tàu nhữa bọn họ chưa biết. Thực ra Đế Quốc đánh giá cao bọn