“Vẫn là không có một chút tăm hơi, dùng một lực lượng lớn như vậy, lùng quét khắp cả thiên hà này, lũ khốn khiếp đó có thể chạy đến đâu? Đúng là một phường giá áo túi cơm, từ chỉ huy đến phi công rặt là một lũ ăn hại...." Thượng tướng Steve vừa lật xem báo cáo, vừa lầm bầm chửi rủa, dạo này thành lệ, cứ xem báo cáo là ông chửi, căn bản bởi lẽ mọi nội dung đều tương đối giống nhau-- không phát hiện dấu vết gì của quân phản loạn!
Lũ ăn hại đó, chẳng lẽ chúng không thể tự mình làm được việc gì cho nên hồn sao? Một chút việc nhỏ như vậy mà cũng làm không xong......
Chửi rủa một lúc cho đã giận, thượng tướng bất lực thở dài một hơi, cùng được Đế Quốc đào tạo ra, chẳng lẽ trong hàng ngàn hàng vạn sĩ quan dưới quyền ông không thể tìm ra nổi một kẻ nào tương đương với cái tên khốn khiếp đáng chết đó sao?
Tuy rằng sự thống hận với kẻ đã giết cháu mình theo thời gian chỉ tăng chứ không giảm, nhưng bằng vào những thành tựu mà hắn đã đạt được, mà chiến tích ngày càng vang dội, ngày càng khiến Đế Quốc đau điếng, thượng tướng Steve không thể không thừa nhận vai trò tích cực quan trọng của hắn đối với đám phản loạn kia, có thể nói là như hổ thêm cánh. Nghe nói, thủ lĩnh của quân phản loạn, con mụ trùm thổ phỉ Almeida gần đây có vẻ cực kỳ đắc ý, chẳng những mọi sự thuận lợi, ngay cả tươi cười cũng nhiều hơn so với quá khứ. Thực ra điều này cũng không khó tưởng tượng, đám quân phản loạn đó là tất cả tâm huyết của mụ, vài năm đây đột nhiên phát triển như diều gặp gió, mụ ta có thể không vui vẻ sao? Có lẽ, chỉ riêng việc ba ngày nghe một trận thắng nhỏ, năm ngày nghe một trận thắng lớn cũng đủ khiến mụ trẻ ra mấy tuổi, tóc bạc trên đầu cũng bớt đi không ít!
Nghĩ đến đây, thượng tướng không khỏi đưa tay sờ lên đầu, mái tóc của ông ta, hầu như đã bạc trắng, hậu quả của những chuyện phát sinh trong mấy năm gần đây......
Nhìn lại bản báo cáo trên tay, thượng tướng không khỏi thoáng chút nghi ngờ phán đoán trước đây của mình. Cho dù có luôn mồn chửi rủa cấp dưới là lũ ăn hại, nhưng bản thân ông ta cũng hiểu được, đó chỉ là cho bõ tức, cấp dưới của ông ta tuyệt đối không phải là đồ vô dụng, ít nhất không phải là số đông, do đó, cũng không thể đơn giản trút hết trách nhiệm lên đầu họ, dù sao sau một thời gian dài đến vậy, huy động nhiều hạm đội đến vậy, phái ra số lượt chiến đấu cơ đạt đến con số kinh khủng, thế nhưng vẫn không có bất cứ phát hiện gì về dấu hiện tồn tại của quân phản loạn, điều này thật sự là rất không bình thường.
Tính đến thời điểm này, manh mối duy nhất là Đế Quốc có trong tay là mạng thiết bị giám sát tự động quanh cổng siêu không gian ở thiên hà Brest bị phá huỷ cùng với vụ trinh sát vũ trang đối với đội tàu vận chuyển, dễ dàng từ các manh mối đó đoán ra ý đồ của quân phản loạn là lần theo dấu vết của quá trình vận chuyển thiết bị gãy khúc không gian, từ đó tìm đến cổng siêu không gian của thiên hà Brest. Nhưng dù sao cũng chỉ là phỏng đoán, vẫn chưa có bằng chúng nào để chứng minh, cho nên, cũng có khi đó là đòn dương đông kích tây, hạm đội quân phản loạn không xuyên qua cổng siêu không gian mà vẫn ở lại thiên hà Brest. Rất nhanh ông phủ nhận khả năng này, còn có một phỏng đoán khác là kẻ phá huỷ mạng giám sát tự động không phải là hạm đội Tuy-lip, thậm chí có lẽ cũng không là quân phản loạn, cũng có thể do hải tặc hoặc các thế lực địa phương làm, nhưng dựa theo kỹ thuật mà chúng thể hiện, khả năng này thật sự là quá nhỏ....
Một sĩ quan Đế Quốc đi vào phòng chỉ huy, đứng nghiêm đưa tay chào trung tướng Corleone, sau đó nhỏ giọng báo cáo cái gì đó, nhưng tựa hồ không phải tin tức tốt đẹp gì, bởi vì vị trung tướng chỉ khẽ gật đầu, sắc mặt càng lúc càng giống như bầu trời mùa hè trước cơn giông.
"Thượng tướng." Tiếng của trung tướng vang lên kéo thượng tướng Steve khỏi cơn trầm tư, mặc dù nhận ra tâm trạng của thượng tướng không tốt chút nào, nhưng trung tướng cũng không dám giấu diếm tin tức mới nhận được.
"Chuyện gì?"
"Vừa xảy ra một vụ nổ, hai nhân viên kỹ thuật tử vong, mười ba người khác bị thương."
"Sao lại thế? Sự cố kỹ thuật hay phá hoại có chủ ý?" Thượng tướng Steve nhăn mặt, công tác đảm bảo an toàn ở căn cứ mà cũng làm không xong ư?
"Cái này......" Trung tướng lựa lời đáp," Có thể nói là tình cờ, khi kiểm tra chiếc container mới được chuyển đến, ngẫu nhiên phát hiện một thiết bị kỳ quái gì đó, khi người của ta đang chuẩn bị nghiên cứu, vật đó đột nhiên nổ tung, lúc ấy có không ít người đứng vây quanh container, do đó tạo thành không ít thương vong, căn cứ phân tích kỹ thuật, vật thể đó…" Trung tướng ngập ngừng một chút," Có thể là một thiết bị phát tín hiệu định vị."
"Cái gì? Chết tiệt!" Thượng tướng đứng bật dậy, giận tím mặt," Vì sao đến bây giờ mới phát hiện? Các người rốt cuộc đang làm cái gì, chẳng phải ta đã ra lệnh kiểm tra cẩn thận mọi thứ trước khi đưa vào căn cứ sao?"
Ngay sau khi phỏng đoán mục tiêu chính của hạm đội quân phản loạn, thượng tướng không do dự áp dụng các biện pháp an ninh chặt chẽ nhất.
"Thượng tướng, thiết bị đó được gắn cực kỳ kín đáo, vị trí cũng rất khéo, ngay bên dưới cửa giảm áp của container, trừ phi có người đến tận nơi xem bằng mắt thường, bằng không dù có quét kiểm tra bề mặt cũng không thể phát hiện sự tồn tại của nó. Cho nên mặc dù container đã được dỡ xuống, chúng ta cũng vẫn không thể phát hiện, nếu không phải vì một lý do ngẫu nhiên, có khi chúng ta vĩnh viễn không biết nó đã có ở đó." Trung tướng Corleone giải thích.
"Thiết bị vẫn an toàn chứ?" Thượng tướng Steve hỏi lạnh lùng, sự phẫn nộ tới cực điểm ngược lại khiến ông ta trở nên bình tĩnh hơn.
" Nó vẫn an toàn, khi vụ nổ xảy ra, thiết bị đã