Tiếng kêu cảnh báo chiến đấu cơ địch càng lúc càng cấp thiết, cự ly xuyên ra ngoài đám bụi vũ trụ càng gần, nét mặt Thụy Sâm càng lúc càng nhăn nhó, màn hình rada không ngừng xuất hiện những chấm đỏ, do độ dày của bụi vũ trụ càng lúc càng mỏng, các thiết bị trinh sát tầm xa bên dưới chiến đấu cơ cũng bắt đầu phát huy tác dụng, khoảng không gian phía trước của màn hình rada dần dần bị những chấm đỏ lấp đầy - không nghi ngờ gì nữa, có hàng đống chiến hạm và chiến đấu cơ đang ở trước mặt Thụy Sâm. Nếu không phải khoảng cách đến chỗ chúng còn xa, hơn nữa tựa hồ những điểm đỏ ấy đều bất động, nói không chừng Thụy Sâm sẽ liều lĩnh quay đầu lại giao chiến với sáu chiếc Siêu Nữ Yêu phía sau, thử vận may một chút...
Khoan đã, có gì đó ở xa xa kia? Ánh mắt Thụy Sâm đột nhiên bị một khoảng trống ở giữa đội hình địch thu hút, có vẻ như đó không phải là không có gì, có chút kỳ quái, không giống như chân không, nói một cách chính xác là không có tín hiệu điện tử quét về từ vị trí đó, tình huống giống như khi rada quét về hướng một lỗ đen vậy hoặc là...... Nhưng với kích thước đó? Có thể so sánh với một khối tinh vân cỡ trung bình rồi?
Sửng sốt trong vài giây, sắc mặt Thụy Sâm lập tức trầm xuống, màn hình chiến thuật bên trái khoang lái thể hiện, những tín hiệu cuối cùng của thiết bị theo dõi truyền lại là từ một tọa độ nằm trong khoảng trống đó, nếu thật sự đúng như những gì Phi Luân đã phỏng đoán, đó là nơi chiếc container được dỡ xuống, vậy hiển nhiên đó không thể là một đám tinh vân.
Giả thiết nếu đó là cái mà họ muốn tìm – đương nhiên nếu thứ đó thật sự tồn tại, vậy thì khích thước của nó thật sự không thể tưởng tượng được hoặc cũng có khi thứ khổng lồ trên chỉ là một trạm trung chuyển nằm lẫn trong một đám tinh vân?
Nhưng dù sao Thụy Sâm vẫn tin rằng đó là nơi anh cần đến, nếu là căn cứ Omega, hẳn là căn cứ đã khởi động thiết bị làm gấp khúc không gian dùng để dịch chuyển xuyên siêu không gian. Đương nhiên nếu đúng là nó, chuyện Thụy Sâm không thu được tín hiệu phản hồi trên rada là đương nhiên, còn giả thiết đó là một trạm trung chuyển, anh cảm thấy rất ít có khả năng, một vị trí kín đáo đến thế này, lực lượng tác chiến bảo vệ mạnh đến thế kia chỉ dùng cho một trạm trung chuyển thôi sao?
Hít sâu một hơi, Thụy Sâm cố làm cho tâm tình tỉnh táo lại, cố gắng kìm chế những cảm giác kích động, bất an, sợ hãi xuống, dần dần tiến vào trạng thái bình tĩnh nhất để chuẩn bị chiến đấu.
Chiếc chiến đấu cơ trinh sát lao ra khỏi đám mây bụi vũ trụ......
Điều đầu tiên đập vào mắt anh là thứ đứng sừng sững đằng sau hàng rào được tạo nên bởi các chiến hạm Đế Quốc.
"Một thiết bị khổng lồ!"
Cho dù đã có sự chuẩn bị về mặt tâm lý, nhưng Thụy Sâm vẫn giật mình khi nhiền thấy vật thể đó, nó được cấu tạo bởi hai quả cầu kim loại rất lớn, kích thước không khác mấy so với một tiểu hành tinh, ở vị trí nối tiếp giữa hai quả cầu, một vật thể hình trùy dài nhô về phía trước. Cho dù đã đọc khá nhiều sách khoa học viễn tưởng, Thụy Sâm vẫn chưa bao giờ nhìn thấy một thứ tương tự như vậy.
Thiết bị trinh sát tầm xa không ngừng mở hết mức các thiết bị quang học, quét tất cả mọi góc cạnh có thể của vật thể, đo lường, phân tích, tổng hợp các số liệu rồi mã hóa, tín hiệu nhanh chóng được truyền lại tàu thăm dò phía sau, qua đó truyền về hạm đội....
Có điều, cái hình dạng này, hình như đã thấy ở đâu đó? Đầu óc Thụy Sâm bỗng nhiên hiện ra ý niệm cổ quái. Ừm! Nếu cái thiết bị ở giữa dài hơn một chút, lớn hơn một ít, phần đầu mũi bành ra, chẳng phải là khá giống với một bộ phận nào đó trên cơ thể sao???
---------------------------------------------------
"Ngu xuẩn, mấy quả tên lửa chết tiệt này bay cái kiểu quái gì thế?" Ở gần cổng siêu không gian, một phi công Đế Quốc nhìn quả tên lửa đối không vừa mới phóng ra đã quay loạn xạ, sau đó lao đầu vào một đám mây bụi tự hủy, cự ly nổ cách xa chiến đấu cơ trinh sát của quân phản loạn cỡ mười vạn tám ngàn dặm, không khỏi chửi ầm lên.
"Câm mồm! Tao thấy mày mới là đồ ngu đấy, thượng tá không phải đã cảnh báo trước cho mọi người, trong đám mây bụi này cần thận trọng và hạn chế sử dụng tên lửa đối không sao? Trừ phi ở cử ly tương đối gần và đường bay trống trải, nếu không tên lửa rất dễ bị các đám mây bụi làm mất mục tiêu, nhưng trong trường hợp đó dùng pháo còn nhanh hơn......" Viên biên đội trưởng không chút khách khí dạy cho lính mình một bài học.
"Nhưng mà, thiếu tá, chiến đấu cơ địch càng bay càng xa, đã sắp ra khỏi tầm bắn của pháo, nếu không dùng tên lửa thì lấy gì để chặn chiến đấu cơ địch lại, với tốc độ cùng khả năng gia tốc của nó, chúng ta căn bản là không có khả năng đuổi kịp......" Viên phi công lẩm bẩm nói," Nó đã sắp rời khỏi tầm quét của rada chúng ta rồi kia, đám mây bụi này thật đúng là phiền toái."
"Không cần lo lắng, đã có Tỏa Nhãn theo dõi nó, chạy không thoát được đâu, chúng ta đuổi không kịp cũng chẳng sao, ở đây vẫn còn chiến đấu cơ của quân phản loạn hoạt động, và lại, đuổi kịp thì sao, vạn nhất hắn liều mạng quay lại giao chiến...... Hắc hắc,"
Viên phi công Đế Quốc cũng không khỏi chột dạ, chiếc chiến đấu cơ trinh sát này lấy một chọi bốn, thế mà còn có thể phá vây chạy trốn, tuy nói rằng đối phương lợi dụng đám bụi vũ trụ để ẩn náu và lợi thế tốc độ của chiến đấu cơ trinh sát, nhưng kỹ thuật cao siêu cùng khả năng nắm thời cơ chính xác, sự lựa chọn chiến thuật tinh tế là không thể phủ nhận, thậm chí so với thượng tá Riley cũng chỉ có hơn chứ không kém, nếu hắn quay đầu liều mạng liệu có...
" Thiếu tá, người xem kẻ ngồi trong chiếc chiến đấu cơ kia liệu có phải là tên phản loạn lừng danh Hoa Tuy-lip Đen?" Một phi công Đế Quốc cẩn thận hỏi trong kênh liên lạc tầm ngắn có bảo mật, hắn liếm liếm môi," Nếu chúng ta bắn hạ nó, có thể sẽ phát đạt."
" Tao làm sao mà biết được? Ta chỉ biết kia kẻ điều khiển chiếc chiến đấu cơ trinh