Màn đêm đen của vũ trụ bị xé rách trong một quầng sáng trắng chói lòa, những người ở cự ly tương đối gần thậm chí không dám quan sát qua màn hình, ánh sáng khiến mắt họ đau nhói, đến định thần, căn cứ Omega như một con quái vật khổng lồ đã xuất hiện trước mắt.
Điều may mắn là vị trí xuất hiện của căn cứ Omega không sai lệch lắm so với dụ tính của tốp “Tiên Tri”, nếu không nhận được cảnh báo trước từ hệ thống rada, căn cứ Omega sẽ xuất hiện ở bán cầu sau của hạm đội Đồng Minh, phía dưới một chút, rất thuật lợi cho đòn tấn công, nhưng thượng tướng Martin đã kịp thời hạ lệnh chuyển hướng, toàn hạm đội đang cơ động sang sườn tạo thế hợp vây với căn cứ, cho dù sự chuyển hướng khẩn cấp tạo nên một số hỗn loạn trong đội hình, nhưng lúc này căn cứ cũng chưa thể tung chiến hạm hay chiến đấu cơ đột kích, các lượng tiếp ứng từ thiên hà Cockran còn khá xa, hạm đội Đồng Minh vẫn còn thời gian bố trí lại
" Đích… Đích… Đích… Đích… Đích......" Vừa xuyên ra khỏi vùng siêu không gian, các thiết bị theo dõi và chỉ huy trong khu trung tâm mới bắt đầu hoạt động bình thường, một loạt những điểm đỏ xuất hiện trên màn hình, càng lúc càng rõ ràng, dày đặc, thậm chí khi các sĩ quan còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, tiếng rít chói tai của hệ thống cảnh báo đã vang lên trong khoang chỉ huy.
" Chú ý! Chúng ta bị chiến đấu cơ địch tấn công......"
" Dựng khẩn cấp màn chắn, toàn bộ các tháp pháo phòng ngự, mục tiêu, chiến đấu cơ địch, tự do nổ súng, tất cả chiến đấu cơ xuất kích khẩn cấp, tổ chức tuyến đánh chặn chiến đấu cơ của quân phản loạn." Thậm chí không kịp nghĩ, gần như là một phản ứng bản năng, trung tướng Corleone hét lớn mệnh lệnh mà không cần xin ý kiến của nguyên soái, nguyên soái Giro Steve cũng không lấy làm bực mình, dù sao trung tướng cũng mới là tư lệnh của căn cứ
" Gần quá!" Trung tướng Corleone lẩm bẩm, trên một màn hình hình lớn, hình ảnh thực của các chiến đấu cơ đang tiến hành công kích được chiếu lên. Mặc dù các chiến đấu cơ của căn cứ và hạm đội hộ tống cũng đang xuất kích khẩn cấp, nhưng điều rõ ràng là vừa mới rời khỏi đường băng bọn họ không có cách gì đạt được tốc độ và vị trí cần thiết để chặn đòn tấn công đầu tiên của chiến đấu cơ địch. Các tháp pháo phòng ngự là thứ duy nhất kịp nổ súng, nhưng đám chiến đấu cơ của quân phản loạn thậm chí còn không thèm để ý đến lưới lửa dày đặc đang được giăng ra, cùng lắm chúng chỉ thực hiện một số động tác cơ động khéo léo để tránh né những phát đạn trực tiếp, còn lại liều lĩnh lao thẳng vào căn cứ, tựa hồ như những con thiêu thân lao đầu vào lửa
" Màn chắn, màn chắn thế nào rồi......" Trung tướng sốt ruột hét lên.
" Năng lượng đang lên, dự tính......"
" Không xong!" Đột nhiên, tựa hồ nghĩ tới điều gì, trung tướng Corleone lập tức cứng cả người rồi lạnh toát cả sống lưng như có ai đó vừa dội một xô nước đá vào lưng áo - không ngờ căn cứ Omega còn có một lỗ hổng lớn như vậy, hơn nữa lỗ hổng đó lại còn bị quân phản loạn nắm được.
Khó trách, chẳng nhẽ lại trùng hợp đến mức chiến đấu cơ của quân phản loạn lại tập kết ở ngay gần khu vực bọn họ xuyên ra khỏi vùng siêu không gian. Đương nhiên, cũng có thể là trùng hợp, nhưng những chiếc chiến đấu cơ nhỏ bé đối mặt với một gã khổng lồ có hạm đội hạm đội mạnh yểm hộ lại không lùi lại để yểm hộ hạm đội của mình hoặc rút lui mà ngược lại nhân cơ hội màn chắn của căn cứ còn chưa kịp dựng xong tổ chức một đòn tiến công quyết liệt vào căn cứ. Điều này chỉ có thể nói lên một điều, bọn họ đã rơi vào bẫy.
Nhưng làm sao quân phản loạn lại có thể biết vị trí mà căn cứ Omega sẽ xuất hiện sau khi ra khỏi vùng siêu không gian? Trung tướng trầm tư nghĩ.
Có điều vấn đề này chỉ có thể thảo luận sau, bất luận như thế nào, việc cần làm lúc này là phải chặn đứng được đợt công kích vào căn cứ Omega. Thực ra mục tiêu của các chiến đấu cơ cũng không khó đoán. Từ phương hướng và độ cao cơ động của hai biên đội chiến đấu cơ địch, có thể đoán được đại thể khu vực sẽ bị tấn công. Trung tướng Corleone có thể nói là thuộc căn cứ như trên lòng bàn tay, ông ta biết rõ ở vị trí đó có cái gì, điều đáng sợ nhất đó lại là một trong những thiết bị quan trọng nhất của căn cứ.
Đây là một cái bẫy, một cái bẫy được chuẩn bị tỉ mỉ, chu đáo, trung tướng bây giờ có thể đoán ra, ngay từ đầu, mục tiêu của quân phản loạn là dùng các tin tức cả giả cả thật để dụ bọn họ đến đây, sau đó tìm cách làm tê liệt khả năng xuyên siêu không gian của căn cứ, cuối cùng tập trung hạm đội công kích và phá hủy căn cứ - lúc này coi như không còn khả năng di động.
Nghĩ tới chiến trường mà quân địch chọn, một thiên hà biên giới, trung tướng cảm thấy như có một luồng hơi lạnh chạy dọc xống lưng, liệu trong việc này có sự nhúng tay của Liên Bang hay không? Rất khó nói! Điểm tựa của nguyên soái và cả của trung tướng là khả năng di động xuyên siêu không gian ở bất cứ thời gian và vị trí nào của căn cứ Omega, điều này tạo nên ưu thế bất bại, cũng như lời nguyên soái nói, chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể thoát ly chiến trường, sau đó đem thêm lực lượng trở lại..... Nhưng hiện tại, một khi quân phản loạn vô hiệu hóa được khả năng này, căn cứ còn có...
" Tăng tốc độ thu hồi thiết bị tạo trường trọng lực, tất cả các đơn vị phòng ngự ở khu vực đó, bằng mọi giá phải chặn đứng chiến đấu cơ địch, chặn đứng bằng mọi giá......" Tiếng hét của trung tướng trở nên the thé vì quá căng thẳng.
Hỏa lực phòng ngự từ các tháp pháo, vốn chỉ được coi như một thứ phụ trợ cho đủ bộ phận, nay trở thành thứ cuối cùng có khả năng ngăn cản chiến đấu cơ địch công kích.
Trung tướng không còn thời gian và tâm trí để nhìn đến nguyên soái Giro, điều này giúp ông ta còn có đủ tự tin và bình tĩnh để chỉ huy, nếu ngoảnh đầu lại, không chừng ông ta còn bị sốc, sắc mặt của nguyên soái đã trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt ông ta dán chặt vào màn hình biểu hiện các chiến đấu cơ công kích, chiếc bay đầu tiên, rõ ràng đang chỉ huy