Thiên Tinh Minh.
Nghị sự đại sảnh.
Đêm đã khuya, đèn trong sảnh vẫn sáng.
Mọi người trong Thiên Tinh Minh đều ở đây, Hoa Nhược Hư, hai tỷ muội Hoa Ngọc Loan Hoa Ngọc Phượng, Tây Môn Lâm, Phương Hiệp, Hoa Phi Hoa, Triệu Trường Không cùng Hoàng Oanh Oanh, ngay cả Diệp Vũ Ảnh cũng có mặt.
“Bốn phái hiện đang rất nguy ngập, chúng ta cũng không thể coi như không biết, trên đường chắc chắn sẽ có rất nhiều cạm bẫy giăng sẵn chờ chúng ta, nhưng chúng ta vẫn phải đi”. Hoa Nhược Hư chậm rãi liếc nhìn tất cả mọi người, trầm giọng nói, “Trước khi xuất phát, ta cũng cần nói rõ với mọi người, Hoa Nhược Hư ta cũng không phải muốn mọi người đi làm anh hùng, cũng không phải đẩy mọi người đi liều mạng, nếu có thể đánh thì đánh, không đánh được phải rút ngay. Mọi người còn sống trở ra mới là mục tiêu cuối cùng chúng ta hướng tới, có thể sống đến cuối cùng mới là người chiến thắng”.
“Phượng nhi, tỷ trước tiên đem các tình huống đối thủ có thể xuất hiện nói rõ cho mọi người”. Hoa Nhược Hư nhìn Hoa Ngọc Phượng nói, sau đó ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài, “mọi người đều vào cả đi”.
Lời vừa dứt, một nhóm nam nữ thiếu niên vận bạch y đột nhiên xuất hiện tại đại sảnh.
“Nửa năm trước mặc dù Diệp Bất Nhị mất tích một cách thần bí, nhưng thế lực của hắn vẫn rất lớn, rất khó đối phó. Sự cố lần này bốn đại môn phái gặp phải cũng rất có thể do Diệp Bất Nhị đứng đằng sau giật dây”. Hoa Ngọc Phượng khẽ cười với Hoa Nhược Hư, gật đầu nói, “Mặc dù chúng ta không nắm rõ được thực lực chính thức của Diệp Bất Nhị, nhưng qua đánh giá sơ bộ thì thực lực của đám thuộc hạ dưới tay hắn vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa, nếu không có bất ngờ gì sảy ra, lần này bọn họ sẽ thuê sát thủ Bạch Y Lâu, mặt khác còn có Độc Môn khó lòng phòng bị; chúng ta cần phải hết sức cẩn thận ứng phó”.
“Mặt khác, cũng cần phải lưu ý đến Tiên Cung, theo tin tức cách đây không lâu, Cung chủ của Tiên Cung là Phong Quá Vân, mà Phong Tòng Vân lại chính là đàn chủ của Tiên Cung, hơn nữa hiện nay tứ đại thế gia đều biến mất vô cùng thần bí. Thực lực của Tiên Cung, nếu không xét tới việc có được đại bộ phận thực lực của Thần Cung, còn có được phần lớn nhân thủ của tứ đại thế gia. Chỉ là, nếu so sánh với thủ hạ của Diệp Bất Nhị thì nhân số Tiên Cung tuy nhiều nhưng rất ít cao thủ, đa nhưng không tinh”. Hoa Ngọc Phượng nói tiếp, “Kẻ cuối cùng cần đề phòng chính là Nam Cung Phi Vân, hiện tại chúng ta không hiểu rõ con người này, nhưng mọi người vẫn cần chú ý một chút”.
“Hoa tiên tử, cô nói nhân thủ của tứ đại thế gia đều đang ở Tiên Cung? Điều này, điều này sao có thể được? từ trước đến giờ ta chưa từng nghe tới việc này”. Hoa Phi Hoa nghi hoặc nói.
Phi Hoa, rất nhiều chuyện chúng ta không thể ngờ tới”. Hoa Nhược Hư khẽ cười nói, “Phượng nhi cũng không nói mọi chuyện nhất định là như vậy, chẳng qua chúng ta cũng cần chuẩn bị, nếu không vạn nhất chuyện này trở thành sự thật sẽ khó đối phó”.
“Minh chủ, thuộc hạ tin tưởng với thực lực hiện nay của chúng ta, cho dù bọn họ đồng thời tấn công Thiên Tinh Minh cũng ta cũng có thể tuyệt đối chiếm thượng phong”. Triệu Trường Không lên tiếng, từ sau khi hắn được Hàm Tuyết trợ giúp, nội lực tinh tiến rất nhanh, võ công toàn thân tăng mạnh, sự tự tin cũng được đề cao lên rất nhiều.
“Trường Không, ta cũng tin tưởng như ngươi, nhưng hiện tại chúng ta phải phân nhân thủ ra làm năm, mà ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, cho nên các ẩn số cũng nhiều thêm”. Hoa Nhược Hư gật đầu nói, “Hiện tại ai cũng biết căn cơ của chúng ta tại Kim Lăng, bởi vậy nơi này tuyệt đối không được sảy ra chuyện gì”.
“Những người đó cũng thật đáng ghét, giết sạch thì sẽ không sảy ra việc gì”. Tuyết Du Du lẩm bẩm một mình.
“Giết cũng không thể giết hết”. Hoa Ngọc Phượng khẽ thở dài, nói “Chuyện này không nói nữa, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, trọng tâm bây giờ chính là việc phân phối nhân thủ. Sáu mươi bốn đệ tử Tình Lâu sẽ chia thành bốn tổ, mỗi tổ mười sáu người, phân biệt đi tới bốn đại môn phái trước.
“Ta bây giờ trên danh nghĩa chính là Chưởng môn Thiếu Lâm, cho nên ta sẽ dẫn theo mười sáu đệ tử Tình Lâu chạy tới Thiếu Lâm”. Hoa Nhược Hư nói, hắn chính là người thích hợp nhất để đi Thiếu Lâm.
“Hoa lang, một mình chàng đi không được ổn cho lắm, nếu không thiếp sẽ đi cùng chàng?” Giang Thanh Nguyệt ôn nhu hỏi.
“Muội cũng muốn đi cùng Hoa đại ca tới Thiếu Lâm”. Giọng Tuyết Du Du vang lên.
“Du Du, Nhược Hư đâu có đi chơi”. Hoa Phi Mộng ở bên cạnh vừa bực vừa buồn cười.
“Muội đi để quan sát Hoa đại ca thôi, nếu không vạn nhất Hoa đại ca đi vào trong đó rồi thành hòa thượng thì sao?” Tuyết Du Du bĩu môi nói. Mặc dù không khí trong phòng có chút khẩn trương, nhưng nghe được một lời này, ai cũng thấy buồn cười.
“Một mình sư đệ đi tới Thiếu Lâm tỷ cũng không an tâm, như vậy đi, tỷ sẽ đi cùng sư đệ”. Hoa Ngọc Loan đột nhiên lên tiếng, Tuyết Du Du cũng không lên tiếng, Hoa Ngọc Loan đã nói là muốn đi thì nàng còn có thể nói gì.
“Sư tỷ, tỷ ở lại đây đi”. Hoa Nhược Hư cũng không nguyện ý, hắn không muốn Hoa Ngọc Loan phải mạo hiểm.
“Đệ đi một mình tỷ rất lo lắng, hơn nữa tỷ ở nhà cũng đã lâu lắm rồi, muốn ra ngoài một chút”. Hoa Ngọc Loan lắc đầu nói, nàng đã hạ quyết tâm!
“Muội tới Nga Mi cũng tốt, nghe nói nơi đó chơi cũng rất vui”. Tuyết Du Du lại lên tiếng.
“Du Du, lỡ muội chơi ở đó vui quá không muốn trở về thì sao”. Hoa Phi Mộng hì hì cười nói.
“Không có chuyện như vậy đâu, chỉ chơi vài ngày thôi mà”. Tuyết Du Du thản nhiên đáp.
“Nơi đó toàn là ni cô, nếu muội chơi ở đó mà không muốn trở về, sẽ phải ở đó làm ni cô đấy”. Hoa Phi Mộng bật cười, liếc mắt nhìn Hoa Nhược Hư một cái “Đến lúc đó Nhược Hư sẽ buồn mà chết mất”.
“Người ta không làm ni cô đâu, muốn làm tỷ đi mà làm!” Tuyết Du Du rốt cục hiểu được, mặt hơi đỏ, liền quặc lại Hoa Phi Mộng.
“Minh chủ, trước kia Oanh Oanh vốn là đệ tử Nga Mi, không bằng thuộc hạ sẽ đi cùng Oanh Oanh tới đó”.
“Cũng tốt, chỉ là chỉ có hai người các ngươi, ta cũng không yên tâm. Như vậy đi, Phương huynh, huynh cùng nhóm người Trường Không tới Nga Mi đi”. Hoa Nhược Hư ngẫm nghĩ một chút, lại nói.
“Không thành vấn đề”. Phương Hiệp đáp ứng rất sảng khoái.
“Tỷ phu, còn ta thì sao? Ngươi sẽ không để ta ở lại đây chứ?” Hoa Phi Hoa bắt đầu oán giận.
Mộng Nhi, Du Du, Thanh tỷ, các nàng đi Vũ Đương, Phi Hoa, ngươi đi cùng các nàng”. Hoa Nhược Hư trầm ngâm một chút rồi nói, ở đây có một chút tư tâm, mặc dù biết rõ trên thực tế võ công của tam nữ đều rất cao, ba người một khi liên thủ sợ rằng không mấy người có thể áp đảo được các nàng, nhưng hắn vẫn có chút không yên tâm, cho nên mới để Hoa Phi Hoa đi cùng bọn họ. Dù sao cả ba đều là nữ nhi, có một số việc không tiện hành động, có một nam nhân ở bên cạnh sẽ tốt hơn nhiều.
“Nhược Hư, nếu vậy tỷ và Vũ Ảnh sẽ đi Thanh Thành”. Tây Môn Lâm lúc này cũng lên tiếng, đến giờ cũng chỉ có nàng chưa được an bài.
“Lâm tỷ, vất vả cho tỷ rồi”. Hoa Nhược Hư gật đầu, sau đó nhìn sang Diệp Vũ Ảnh nói, “Chỉ là, Diệp cô nương là khách của chúng ta, có lẽ Diệp cô nương nên ở lại đây”.
“Hoa công tử, không có việc gì đâu, ta đi cùng sư