Triều Phong đột nhiên chạy trốn, Ma tộc bị mảnh vỡ rìu Bàn Cổ làm chấn động, sớm đã rối loạn. Ngay trong tối hôm đó, Ma tộc rút quân khỏi Cùng Tang.
Thanh Hành quân đứng ở đầu thành, mắt nhìn ma binh toàn thân giáp đen như thủy triều thối lui. Hắn vẻ mặt hoài nghi, hỏi Quang Thiên tướng quân bên cạnh: "Sao Ma tộc lại đột nhiên rút binh thế? Lẽ nào là Triều Phong sợ hãi thần võ, văn phong của bản quân mà chạy sao?"
Quang Thiên tướng quân thần sắc ngượng ngùng, nói: "Hồi bẩm Nhị điện hạ, những lời này mạt tướng ngẫm lại đều cảm thấy rất xấu hổ."
Thanh Hành quân vừa sải chân bước qua, đang định phái binh đi tìm hiểu tình hình, đột nhiên, dưới thành có người gọi: "Nhị điện hạ!"
Giọng nói phát ra, là của một tiểu tiên nga thanh mảnh. Thanh Hành quân nhìn kỹ một hồi, lúc này mới phát hiện người đang vội vàng chạy tới đó không phải ai khác, mà chính là Hồ Tuy của Thiên Ba viện.
"Tiểu rau thơm?" Thanh Hành quân nhíu mày, "Sao ngươi lại đến đây?"
Hồ Tuy ôm Man Man trong lòng, một đường điên cuồng lao đến, vẻ mặt kinh hoảng: "Nhị điện hạ! Có chuyện lớn không hay rồi, người mau nghĩ cách đi!" Nàng gấp đến độ nói năng lộn xộn, Thanh Hành quân đành phải nhìn xuống Man Man trong lòng nàng: "Hay là ngươi để cho con chim này nói đi?"
Man Man luôn luôn mạch lạc rõ ràng, nó vẫy vẫy cái cánh duy nhất, nói: "Bộ Thanh Từ của Hoa Thủy Tiên điện bị giết, mọi người nghi ngờ là công chúa nhà chúng ta làm. Đan Hà thượng thần từ nhân gian chạy về, tự mình làm chứng, nói công chúa nhà chúng ta là giả, không phải Li Quang Thanh Quỳ."
"Cái gì?" Nó đã nói lại rất tường tận, nhưng Thanh Hành quân lại không dám tin vào tai mình, "Sao nàng ấy lại không phải Li Quang Thanh Quỳ?"
Man Man bình tĩnh ném thêm một tin còn chấn động hơn: "Hiện tại Huyền Thương quân đã mang công chúa nhà chúng ta chạy trốn khỏi Thần tộc rồi."
Lời này như sấm sét giữa trời quang, Thanh Hành quân và Quang Thiên tướng quân cùng đồng thanh nói: "Chuyện này sao có thể được?!"
Man Man dang rộng cánh, không nói gì thêm nữa.
Hồ Tuy khóc lóc: "Là thật đó. Đều do ta, nếu không phải vì ta, công chúa nhà chúng ta nhất định sẽ không gây chuyện với Bộ Thanh Từ. Nhị điện hạ, người mau nghĩ cách đi ạ!"
Thanh Hành quân nhìn chằm chằm Man Man, hỏi: "Vậy công chúa nhà các ngươi rốt cuộc có phải Li Quang Thanh Quỳ hay không?!"
"Cái này......" Con mắt chim duy nhất của Man Man đảo tới đảo lui, mặt chim tỏ vẻ sâu hiểm khó dò, "Mọi chuyện trên thế gian, bao giờ cũng nói phải thì chính là phải, nói không phải thì chính là không phải. Có đôi khi phải cũng là không phải, mà không phải đôi lúc lại là phải, đúng không?"
Đúng cái gì hả! Thanh Hành quân nói: "Ta hạ phàm đi tìm huynh trưởng hỏi cho rõ ràng!"
Hồ Tuy nức nở nói: "Ta cùng đi với điện hạ."
Bên cạnh, Quang Thiên tướng quân lúc này mới hỏi: "Các người biết quân thượng hiện tại đang ở đâu không?"
Ách...... Hai người sửng sốt, tức khắc, mọi người cùng nhau dời ánh mắt về phía Man Man.
"Các ngươi đều nhìn ta làm gì?" Man Man một mặt phẫn hận, "Các ngươi là thần cơ mà! Các ngươi đều