Li Quang thị, hoàng cung.
Li Quang Dương được hai vị "hiền tế" của mình quan tâm, lại giận dữ đến ngất xỉu, Dược vương vội vàng châm cứu cứu chữa. Thừa tướng Li Quang Xích Dao trông có vẻ lo lắng, nói: "Bệ hạ bị Đông Khâu Xu tra tấn nhiều ngày, thực sự không nên quấy nhiễu. Quân thượng và Tam điện hạ vẫn là đưa công chúa về trước đi thôi."
Triều Phong thở dài một hơi, Thanh Quỳ một đường quỳ lạy đi từ Vong Xuyên đến tận Thần hồn đạo. Lúc này, cả người nàng không có một chỗ nào lành lặn. Nếu cứ như vậy mà đưa nàng về, Li Quang Dương không cắn hắn mới lạ đấy.
Hắn đành phải trông chờ vào Huyền Thương quân, Huyền Thương quân thì lý trí hơn một chút, nói: "Đông Khâu Xu động thủ với Thôn đế bệ hạ, đã vượt ngoài tầm dự tính của ta. Hiện giờ người này đang lẩn trốn, khó tránh sẽ không động tâm tư. Lúc này đưa công chúa về, không hề an toàn."
Đây đúng thật con mẹ nó là một lý do hay! Triều Phong giống như nhặt được một cọng rơm cứu mạng, vội nói: "Đúng là như thế!"
"Chuyện này......" Li Quang Xích Dao suy nghĩ một chút, nói, "Lời này cũng có lý. Hai vị tạm thời quay về đi, ta sẽ cố gắng thuyết phục bệ hạ, đợi sau khi bắt giết được Đông Khâu Xu, lại đón công chúa về. Nhưng xin hai vị đảm bảo, công chúa của Li Quang thị chúng tôi, chỉ là làm khách ở hai tộc Thần, Ma, tuyệt đối không được mất mát thứ gì."
Cái này thật đúng là không còn gì tốt hơn nữa.
Huyền Thương quân và Triều Phong đồng thanh nói: "Hiển nhiên là như vậy rồi."
Hai người một đường rời khỏi Li Quang thị, vốn định ai về nhà nấy, mẹ ai người đó tìm. Chẳng ngờ, mới vừa ra tới cửa cung, đã gặp phải một người.
Triều Phong khẽ giật mình, Huyền Thương quân đã đi lên đón tiếp: "Pháp Tổ?"
Quả nhiên, người này một thân đạo bào, tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt. Vốn có tướng mạo hạc phát đồng nhan (*), nhưng lúc này sắc mặt lão lại ngưng trọng. Thấy hai người trước mặt, đầu mày đang nhíu chặt của Càn Khôn Pháp Tổ rốt cuộc giãn ra, nói: "Quân thượng, Tam điện hạ, hai người các ngươi tới thật đúng lúc."
(*) hạc phát đồng nhan: tóc bạc mặt hồng hào; già nhưng vẫn tráng kiện (tóc trắng như lông hạc, mặt hồng hào như mặt trẻ con, ý nói già nhưng tráng kiện).
Xem ra, trong này vậy mà còn có chuyện của mình.
Triều Phong hỏi: "Pháp Tổ hẳn là hoài nghi Li Quang thị có vật gì khả nghi đúng chứ?"
Nói chuyện cùng người thông minh, vốn cũng bớt lo hơn. Càn Khôn Pháp Tổ nói: "Đông Khâu Xu sẽ không vô duyên vô cớ bắt Thôn đế đi. Nguyên do trong đó, Thôn đế bệ hạ không hề đề cập tới, bần đạo lại không thể không nghi ngờ."
Lời này ngược lại đánh trúng chỗ hiểm, Huyền Thương quân cũng nói: "Trong lòng bản quân cũng luôn khó hiểu. Thứ Đông Khâu Xu muốn, chỉ là mảnh vỡ rìu Bàn Cổ. Nhưng ông ta làm khó dễ Thôn đế, vậy đạo lý ở đâu?"
Càn Khôn Pháp Tổ trầm ngâm hồi lâu, nói: "Vừa rồi, lão phu đã kiểm tra trong ngoài hoàng cung Li Quang thị. Phát hiện nơi này có rất nhiều chỗ có lưu lại dấu vết của pháp thuật."
Huyền Thương quân và Triều Phong rùng mình, Càn Khôn Pháp Tổ tiếp tục nói: "Hơn nữa những dấu vết đó, phần lớn đến từ Đông Khâu Xu. Hết sức hiển nhiên, sau khi hắn bắt Thôn đế đi, từng quay lại lật tung Li Quang thị này lên. Hơn nữa đã tới không dưới mười lần."
Triều Phong nhíu mày, nói: "Mảnh vỡ rìu Bàn Cổ, thế gian có ba. Hiện giờ một mảnh ở Thần tộc, một mảnh ở trên người Đông Khâu Xu. Lẽ nào Thôn đế bệ hạ, cũng có một mảnh?"
"Cái này thì không biết được." Càn Khôn Pháp Tổ thở dài, "Nhân tộc và Thần tộc, dù sao cũng khác biệt thế lực. Bảo vật quan trọng như vậy, Thôn đế bệ hạ chắc hẳn sẽ không bẩm báo chi tiết. Nhưng thực ra bần đạo càng lo lắng một chuyện khác hơn. Hiện giờ xem ra, Đông Khâu Xu đã có thể khống chế lực lượng của mảnh vỡ rìu Bàn Cổ rồi. Mảnh vỡ rìu Bàn Cổ và hỗn độn khí cùng nguồn cùng gốc. Liệu rằng hắn có đang trốn ở bên trong Quy Khư, chạy trốn khỏi sự truy bắt của hai tộc Thần, Ma hay không?"
Lão vừa nói ra những lời này, Huyền Thương quân và Triều Phong đều nhíu mày. Triều Phong hỏi: "Quy Khư do Bàn Long Cổ Ấn phong tỏa, chẳng lẽ ông ta có thể quay lại thoải mái vậy sao?"
Càn Khôn Pháp Tổ nói: "Với tu vi của hắn, cũng không phải là không có khả năng."
Triều Phong cũng biết đây không phải là chuyện nhỏ, hắn nói: "Nếu đã như vậy, xem ra Thần tộc cần phải vào Quy Khư lần nữa, xem xem có thể bắt được ác tặc này hay không."
Hắn một mặt ung dung, đem chuyện tiến vào Quy Khư đẩy đi sạch sẽ. Huyền Thương quân hỏi: "Sao nào, bộ Đông Khâu Xu không có liên quan gì tới Ma tộc à?"
Triều Phong nào có