Dạo gần đây đám người Thành Đạt cảm thấy giữa Phúc Dương và Gia Khánh có gì đó rất là lạ, mặc dù bọn họ không nói ra được lạ ở đâu nhưng mà cảm giác đó rất là chân thật.
Chẳng hạn như lúc đi học, bình thường Gia Khánh luôn là người dậy rất muộn nhưng mấy ngày nay anh luôn dậy sớm đi ăn sáng cùng Phúc Dương.
Lúc ở phòng ký túc thì cả hai luôn dính lấy nhau, Gia Khánh giúp Phúc Dương giải đề còn cậu thì ngồi một bên xoa bóp vai cho anh.
Lúc đi ăn trưa thì Phúc Dương luôn được Gia Khánh cơm bưng nước gót đến tận chỗ, những thứ mà Gia Khánh cảm thấy ngon thì đều giành phần hết cho cậu.
Và cũng giống như hiện tại, cả đám đang đi từ lớp học về tòa nhà ký túc xá, Phúc Dương đi phía trước cầm một quyển sách và đang rất say mê nghiên cứu nó, còn Gia Khánh thì đi ở bên trái cậu, hai vai mang hai chiếc balo, cánh tay choàng qua vai Phúc Dương, đôi khi còn xoa đầu cậu, đôi khi lại cúi đầu thì thầm gì đó vào tai Phúc Dương rồi cả hai cùng bật cười
Bạn thân cũng không đến mức thân thiết như vậy đi!
- Ê mày nói xem, có phải hai người kia đang có chuyện gì giấu bọn mình không, tao thấy dạo gần đây trông hai người bọn họ cứ dính lấy nhau kiểu gì ấy, giống như là người yêu vậy!
Thành Đạt đi ở phía sau cùng Vũ Luân và Thái Vũ, cậu ta híp mắt nhìn về hai bóng lưng ở phía trước mà cất giọng đánh giá.
Vũ Luân đang lướt diễn đàng ở bên cạnh nghe cậu ta nói xong cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Gia Khánh cùng Phúc Dương, sau đó chặc lưỡi một cái đáp lại lời của Thành Đạt.
- Hai người bọn họ mà có thành đôi thật thì tao nhất định sẽ ủng hộ hết mình, Phúc Dương là một đứa tốt tính, lại còn chơi chung nhóm với bọn mình, như thế thì không phải quá tốt sao?
Thành Đạt nghe xong thì rất bất ngờ trước thái độ của Vũ Luân.
- Mày không cảm thấy nam với nam yêu nhau thì rất kỳ lạ à?
Vũ Luân nhướng mày nhìn cậu ta, thẳng thắng đáp lời.
- Kỳ lạ cái gì chứ, đã là tình yêu thì cần phải phân biệt nam nữ à, đây đã là thời đại nào rồi chứ!
Cậu ta vừa nói dứt câu thì liền nhận được một cái vỗ vào vai thật mạnh của Thành Đạt.
- Nói hay lắm, không hổ là bạn thân của Cao Thành Đạt này!
Vũ Luân bị vỗ một cái đau điếng, cậu ta nhanh chóng trả đũa lao vào đánh Thành Đạt túi bụi, hai thằng con trai to xác cứ như vậy mà quật lộn với nhau trên đường, các học sinh khác ở gần đó cũng bị bọn họ làm cho giật mình.
Còn Thái Vũ đi bên cạnh lại vô cùng bình tĩnh, cậu ta gỡ tai nghe đang đeo xuống, bỏ điện thoại vào túi áo, hừ lạnh một tiếng rồi tiếng tới xách cổ áo hai con người đang làm loạn kia lên, đi nhanh đến tòa nhà ký túc.
- Đúng thật là mất mặt phòng ký túc 503!
Nội tâm của Thái Vũ lúc này chính là đang nghĩ như thế.
…
Gia Khánh cùng Phúc Dương về đến phòng trước ba người kia khoảng gần 10 phút, tranh thủ những lúc bọn họ không có mặt, Gia Khánh liền kéo Phúc Dương vào nhà vệ sinh làm mấy trò hôn hôn rồi ôm ôm.
Người có da mặt mỏng như Phúc Dương sớm đã bị Gia Khánh làm cho ngượng ngùng đến chín cả mặt, những ngày đầu yêu nhau Gia Khánh chỉ dám hôn nhẹ cậu mà thôi, nhưng sau đó dưới sự cho phép ngầm của Phúc Dương