Thời gian cũng thấm thoát trôi qua, kể từ sau khi ông nội Trần cùng những người khác trong gia đình ra mặt ủng hộ cho tình yêu của Gia Khánh cùng Phúc Dương thì dường như mọi chuyện đều trở nên thuận lợi và suông sẽ.
Các học sinh khác trong trường, ngay cả giáo viên cũng đều biết chuyện của cả hai, Gia Khánh thấy thế nên cũng không ngần ngại như trước, anh thường xuyên công khai nắm tay cậu đi dưới sân trường, lấm lút còn hôn má cậu giữa chốn người người qua lại.
Trình độ mặt dày của Gia Khánh đã hoàn toàn nâng lên một tầm cao mới, đám người Thành Đạt đều ở sau lưng tỏ thái độ tức tối vì suốt ngày phải ăn cơm chó, mặt khác ở trước Gia Khánh thì đều tỏ ra ngưỡng mộ ủng hộ anh, đúng là lật mặt như lật bánh tráng.
Hôm 11 tháng 3 là sinh nhật tròn 17 tuổi của Gia Khánh, vốn dĩ ban đầu anh chỉ muốn cùng cậu trãi qua ngày đặc biệt này một cách đơn giản và lãng mãn, nhưng không hiểu tại sao lại trở thành ngày gặp mặt giữa bốn vị phụ huynh đôi bên.
Lúc này, ngay tại một nhà hàng nhỏ nằm ở trung tâm thành phố, Gia Khánh cùng Phúc Dương ngồi đối diện nhau, bốn mắt nhìn nhau, trên khuôn mặt đều mang theo vẻ hoang mang mơ hồ.
Ngồi bên cạnh Gia Khánh là ông Gia Hưng và bà Ngọc Ngân, hai vị phụ huynh này hôm nay ăn diện có chút sang trọng, dường như là vừa trở về từ một bữa tiệc cao cấp nào đó.
Còn ở phía đối diện là ông Trần Thịnh và bà Trúc Như, hai vị này thì ăn mặc thoải mái hơn vì hai người bọn họ vừa mới đi trung tâm thương mại về.
Ông Trần Thịnh cảm giác bầu không khí có phần ngưng đọng cùng lúng túng, thế nên liền hắng giọng một cái, mở lời trước.
- Thật không ngờ lại có thể gặp được hai anh chị ở đây, lại càng không ngờ Gia Khánh lại là con của hai người, hai nhà chúng ta đúng là có duyên nhỉ!
Ông vừa nói xong thì mọi người cũng cười cười coi như đáp lại, bà Ngọc Ngân ở phía đối diện nhanh chóng đáp lại lời của ông, coi như hôm nay trở thành ngày gặp mặt đầu tiên của hai bên gia đình thông gia.
- Anh Trần nói phải, ngay đến cả vợ chồng tôi cũng bất ngờ ấy chứ, lúc ban đầu gặp mặt Phúc Dương tôi còn cảm thấy có chút quen thuộc, thì ra là do gương mặt thằng bé có mấy phần giống với anh và chị nhà.
Phúc Dương ngồi ở bên cạnh nghe thấy mấy lời mà bà Ngọc Ngân vừa nói ra thì cậu có chút buồn cười, trong đầu nhớ lại tình cảnh lúc trước khi hai người gặp nhau, lòng cậu không khỏi thở dài một hơi, nếu như Gia Khánh mà biết được những gì mà lúc đó mẹ anh nói với cậu, có thể anh sẽ tức điên lên mất.
Bầu không khí trên bàn ăn xem như đã được hòa hoãn một tí, các món ăn dần được mang lên, bốn vị phụ huynh đều tỏ ý khách khí muốn mời đối phương động đũa trước, mời qua mời lại các món ăn cũng dần nguội lạnh, cuối cùng Gia Khánh là người chủ động đứng ra xử lý việc này.
- Hôm nay là sinh nhật của con, mọi người để con động đũa trước có được không?
Có người bắt thang thì đương nhiên mọi người sẽ đồng ý mà leo xuống, bốn vị phụ huynh đều cười gượng để cho Gia Khánh ăn trước, sau đó mọi người cũng bắt đầu động đũa, bầu không khí cũng trở nên tốt hơn.
Hai người cha thì quen nhau từ trước, tập đoàn Thịnh Thế cùng tập đoàn Gia Hưng cũng có hợp tác làm ăn nên hai người cũng dễ tìm được chủ đề chung để nói chuyện, còn về phía hai người mẹ thì đương nhiên sẽ nói đến chuyện chăm sóc con cái, làm đẹp, nấu ăn...
Phúc Dương cùng Gia Khánh nhìn nhau, khóe môi cậu cong lên cười một cái với anh, vẻ mặt của Phúc Dương lúc này mang theo sự vui vẻ cùng hạnh phúc, trong mắt của