Thấm thoát thời gian qua đi, Gia Khánh ấy thế mà đã đi du học được hơn 2 năm, trong suốt hai năm qua thì Phúc Dương mỗi ngày đều gọi điện cho anh, cả hai nói cho nhau nghe mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, rồi có những lúc lại cãi vã vì những chuyện vô cùng nhỏ nhặt, nói tóm lại cuộc sống yêu xa trong 2 năm của cả hai người không hề nhạt nhẽo chút nào.
Hiện tại thì Phúc Dương đã là sinh viên năm 2 của một trường đại học nổi tiếng trong nước, lần này khác với kiếp trước, cậu chọn một trường nằm ngay tại Trung Châu, có như vậy thì Phúc Dương mới có thể đi đi lại lại thăm cha mẹ mình và cả cha mẹ của Gia Khánh.
Suốt hai năm qua số lần Phúc Dương đến nhà của Gia Khánh đã tăng lên rất nhiều so với lúc trước, có đôi lúc cậu sẽ ở lại ăn cơm cùng ông Gia Hưng và bà Ngọc Ngân, sau đó còn ngủ lại ở phòng của Gia Khánh.
Cũng có đôi lúc cậu đến thăm ông nội Trần rồi cùng ông uống trà ngắm hoa, người nhà của Gia Khánh cũng dần quen rồi bọn họ cũng coi cậu như một đứa con trong nhà mà chăm sóc.
Phúc Dương còn nhớ lúc cậu chọn trường và ngành mà cậu muốn học, Gia Khánh đã cùng cậu cãi nhau một trận rất lớn, nguyên nhân chỉ vì Phúc Dương không muốn học kinh doanh để sau này làm trợ lý cho Gia Khánh, mà cậu lại chọn một hướng đi riêng, đó là công việc mà cậu yêu thích nhưng kiếp trước cậu vẫn chưa thực hiện được, là trở thành một thầy giáo.
Thật ra nguyên nhân dẫn đến việc cãi nhau không phải vì Gia Khánh không ủng hộ cậu, mà là do Gia Khánh nổi cơn ghen, bởi vì ngành giáo viên hầu như rất ít nam, cả một lớp học thì phần lớn sinh viên đều là con gái, Gia Khánh lại không muốn Phúc Dương trở thành mục tiêu để đám con gái ngoài kia nhìn chằm chằm.
Thế là cả hai cãi nhau, Phúc Dương tức giận vì sự vô lý của anh nên liền chặn số Gia Khánh, người kia cũng máu nóng xông lên não, nếu cậu không muốn gọi thì anh cũng không gọi.
Hai người chiến tranh lạnh hết 1 ngày, kết quả là Gia Khánh bay từ NiaLii về Trung Châu, dáng vẻ bơ phờ, hai mắt nổi cả tơ máu, anh chạy đến trước cửa nhà Phúc Dương khiến cậu hoảng hốt đứng hình mất mấy giây.
Thế là từ đó về sau Phúc Dương dù có cãi vã với anh thì cũng không dám chặn số anh nữa, những lúc như thế thì cả hai gọi cho nhau, im lặng nhìn mặt nhau rồi mắt to trừng mắt nhỏ.
Trở lại với hiện tại, Phúc Dương đang ngồi trong phòng ký túc xá, những giường kế bên còn có ba người con trai khác, bọn họ là bạn học lớp đại học của Phúc Dương, và cũng rất đặc biệt khi khóa của cậu chỉ có bốn người bọn họ là con trai, thế nên ở trong lớp cả bốn người còn được gọi với cái tên “ tứ đại mỹ nam”.
Mỹ nam đầu tiên là một anh chàng bốn mắt có tên