Bạch Lục Kỳ mừng rỡ ra mặt liền rút trong túi xách ra hai vé xem phim đưa tới trước mặt của Tề Lăng Hạo: “Một người bạn tặng cho chị hai vé xem phim điện ảnh chiếu rạp mới nhất nhưng mà chị không thích thể loại này cho lắm nên tặng lại cho em có thời gian thì đi xem nha”.
Tề Lăng Hạo nhướng mày có chút ngạc nhiên, anh khẽ cười lên tiếng đáp lại: “Cảm ơn lòng tốt của chị nhưng mà chị nói xem em làm gì có thời gian đi xem phim chứ…hơn nữa nếu muốn em có phòng chiếu phim mini ở Hoàng Kim Uyển Cảnh rồi đâu cần phải ra rạp làm gì”.
Bạch Lục Kỳ biết vé xem phim kia là do Doãn Ngạn Nhi đóng chính, cô muốn mời Tề Lăng Hạo đi xem phim để chứng tỏ sự miêu tả của cô về đại minh tinh là sự thật mong anh có thể hồi tâm chuyển ý.
“Lăng Hạo à, chị đương nhiên biết với địa vị và sự giàu có của em thì không cần đến rạp để xem phim nhưng mà lâu lâu cũng nên thay đổi để tạo sự mới mẻ trong cuộc sống chứ”.
Tề Lăng Hạo nghĩ gì đó rồi gật đầu: “Thôi được rồi nếu có thời gian thì em sẽ đến rạp để xem vậy”.
Bạch Lục Kỳ liền vui mừng đứng dậy: “Vậy chị chúc em đi xem phim vui vẻ nha, thôi chị về trước đây không làm phiền em nữa”.
Nói rồi Bạch Lục Kỳ liền rời khỏi phòng làm việc của Tề Lăng Hạo tâm trạng của cô khá là vui vẻ thoái mái, cô tin rằng chỉ cần Tề Lăng Hạo nhìn thấy Doãn Ngạn Nhi thì thế nào anh cũng phải xiu lòng với nhan sắc mặn mà xinh đẹp của cô ấy cho mà xem.
Bạch Lục Kỳ vừa rời đi thì Hàn Côn Nhị đi vào, anh lên tiếng hỏi Tề Lăng Hạo: “Kia chẳng phải là con bé Lục Kỳ bên Bạch gia sao?”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Đúng rồi”.
Hàn Côn Nhị tỏ vẻ tò mò: “Ủa hôm nay nó đến tìm cậu làm gì thế?”.
Tề Lăng Hạo khẽ mỉm cười đáp: “Lần trước tôi đưa Uyển Vũ về bên Bạch gia ăn cơm tối, Lục Kỳ có vẻ sốc khi biết tôi đã kết hôn cho nên có nói mấy lời khó nghe trước mặt của Uyển Vũ còn nói linh tinh là chỉ có đại minh tinh Doãn Ngạn Nhi mới xứng gả cho tôi làm em dâu nó mà thôi. Kết quả là bị ông ba ngoại và cậu mợ hai cho một trận nên hôm nay nó đến đây xin lỗi tôi đó”.
“Tính ra con bé đó càng lớn cũng càng hiểu chuyện còn gì”.
Tề Lăng Hạo nhướng mày hỏi: “Mà cậu đến tìm tôi làm gì vậy hả?”.
Hàn Côn Nhi liền đưa tập hồ sơ trên tay cho Tề Lăng Hạo: “Là về dự án mới đó, bên đối tác đã đồng ý rồi cậu xem lại đi rồi ký tên”.
Tề Lăng Hạo đưa tay cầm lấy tập tài liệu mở ra xem rồi lên tiếng đáp: “Để tôi kiểm tra kỹ lại một lần nữa ngày mai sẽ đưa lại cho cậu nha”.
Hàn Côn Nhị gật đầu: “Okay thôi, vậy