Tiếng hét của Bạch Lục Kỳ thu hút sự chú ý của mọi người kể cả Tề Kỳ Nam, Tề Cẩm Giang và Tề Lăng Hạo.
Tề Lăng Hạo nói với người gọi đến: “Tôi sẽ liên lạc lại với cậu sau nha”, rồi vội kết thúc cuộc gọi để xem phía Kiều Uyển Vũ và Bạch Lục Kỳ xảy ra chuyện gì.
Bạch Lục Kỳ lại lớn tiếng quát Kiều Uyển Vũ: “Cô nghĩ mình là ai mà dám động tay động chân với chị Ngạn Nhi vậy hả?”.
Kiều Uyển Vũ lên tiếng đáp: “Tôi đã làm gì cô ta chứ?”.
“Tôi vừa tận mắt thấy cô đẩy ngã chị Ngạn Nhi, tôi cho cô biết nếu chị ấy có mệnh hệ gì thì tôi nhất định không để cô yên đâu”.
Kiều Uyển Vũ điềm tĩnh lên tiếng đáp lại Bạch Lục Kỳ: “Con mắt nào của chị nhìn thấy tôi đẩy ngã cô ấy thì nên đi khám lại đi tôi thấy nó có vấn đề rồi đó”.
Bạch Lục Kỳ tức giận quát tiếp: “Cô dám ăn nói với tôi như vậy sao?”.
Doãn Ngạn Nhi đứng một bên nhìn Bạch Lục Kỳ tỏ thái độ cáu gắt hùng hổ với Kiều Uyển Vũ thì cảm thấy rất hài lòng nhưng khi vừa nhìn thấy Tề Lăng Hạo bước đến thì cô ta liền giả lả lên tiếng khuyên bảo Bạch Lục Kỳ.
“Lục Kỳ à…lỗi cũng tại chị hết em đừng nên trách Kiều tiểu thư làm gì…vừa nãy chị vô tình nhìn thấy Tề tổng ngồi ngắm sao một mình thật là tình cờ chị cũng thích ngắm sao nên mới qua ngồi cạnh anh ấy nhưng thật không may để Kiều tiểu thư nhìn thấy rồi hiểu lầm chị…chị nghĩ cô ấy không cố ý đâu”.
Lời nói của Doãn Ngạn Nhi bề ngoài là đang khuyên ngăn Bạch Lục Kỳ giải vây cho Kiều Uyển Vũ nhưng ẩn ý bên trong lại ngầm khẳng định Kiều Uyển Vũ đẩy ngã cô vì ghen tuông ích kỷ và mù quáng.
Mọi người nghe qua ai cũng đứng về phía của Doãn Ngạn Nhi hết nhưng Tề Lăng Hạo thừa biết Kiều Uyển Vũ chẳng bao giờ ghen tuông anh với bất kỳ cô gái nào hết bởi vì căn bản trong tim cô không có anh thì ghen với người khác làm gì, cho nên vừa nghe qua chuyện mà Doãn Ngạn Nhi nói thì Tề Lăng Hạo cũng thừa biết ai là người cố tình gây hấn kiếm chuyện rồi.
Bạch Lục Kỳ nhìn về phía của Tề Lăng Hạo rồi hất lên tiếng: “Bây giờ em đã nhìn thấy rõ bộ mặt của cô ta chưa hả? Bề ngoài thì giả vờ dịu hiền nhưng bên trong lại thâm độc biết bao nhiêu”.
Tề Lăng Hạo khẽ cười làm động thái vỗ tay như đang xem kịch rồi lên tiếng: “Lần đầu tiên được trực tiếp xem đại minh tinh diễn xuất đúng là sống động hơn trên màn ảnh nhiều, tôi nghĩ là Doãn tiểu thư đam mê nghiệp diễn lắm cho nên diễn ngay cả trong cuộc sống một cách trơn tru lưu loát như thế đó”.
Doãn Ngạn Nhi bị nắm thóp nhất thời mặt đơ ra không cảm xúc: “Lăng Hạo…anh thiên vị quá rồi đó”.
Tề Kỳ Nam nở một nụ cười ranh mãnh trên môi rồi giơ cái điện thoại trong tay lên: “Có cần tôi cho mọi người xem lúc nãy chị Uyển Vũ đẩy cô ngã như thế nào không hả Doãn tiểu thư?”.
Doãn Ngạn Nhi giật thốt cả người chẳng lẽ những hàng động của cô nãy giờ đã bị Tề Kỳ Nam quay lại,