Một cổ đông của tập đoàn Hoàng Kim cầm ly rượu chân cao lên rồi lên tiếng: “Hôm nay là Lễ kỷ niệm thành lập tập đoàn Hoàng Kim, Tề gia lại có cô dâu mới đúng là song hỷ lâm môn mà, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng Tề tổng nào”.
Nhân viên của tập đoàn Hoàng Kim và các vị khách mời đều đồng loạt nâng ly chúc mừng cho Tề gia có được cô con dâu xinh đẹp hiền thục.
Tề Bách Hào, Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cũng nâng ly uống cùng với mọi người.
Chuyện vui như vậy nhưng Tề phu nhân đứng ở một góc khuất vẻ mặt lại không được tự nhiên cho lắm, bà miễn cưỡng nâng ly rượu lên môi nhấp nhẹ một cái trong đầu thầm nghĩ “Nếu Hy Nhi có thể thay thế Kiều Uyển Vũ thì tốt biết mấy rồi”.
Tề Kỳ Nam đứng một bên khẽ mỉm cười thầm nghĩ “Cuối cùng anh Hạo cũng được khổ tận cam lai rồi, hy vọng bọn họ mãi mãi sống với nhau hạnh phúc như hôm nay”.
Sau khi mọi người uống xong ly rượu mừng đó Tề Lăng Hạo hòa nhã lên tiếng tuyên bố: “Tiệc khiêu vũ chính thức bắt đầu chúc tất cả các nhân viên của tập đoàn Hoàng Kim và các vị khách mời có một buổi tối vui vẻ, an lành và hạnh phúc’.
Một tràng pháo tay của nhân viên và cả các vị khách mời giòn giã vang lên đáp lại tấm lòng của Phó Chủ tịch Tề Lăng Hạo.
Tề Lăng Hạo nắm tay của Kiều Uyển Vũ đi xuống sân khấu, lúc xuống bậc thang anh sợ váy dài làm cô vấp ngã liền bế cô lên kiểu công chúa hết mực yêu thương che chở làm cho mọi người một phen mở rộng tầm mắt, ai đang độc thân thì được ăn cẩu lương no nê đến bội thực.
“Phó Chủ tịch đúng là yêu chiều vợ hết mực nha”.
“Vị tiểu thư kia chắc kiếp trước cứu cả thế giới nên kiếp này mới may mắn lọt vào mắt xanh của Tề tổng”.
Kiều Uyển Vũ cảm thấy ngại trước đám đông liền khẽ thì thầm với Tề Lăng Hạo: “Anh không cần làm vậy đâu, em tự đi được rồi”.
“Ngộ nhỡ vấp ngã thì sao với lại váy em dài như vậy rất khó khăn khi di chuyển xuống thang nha” Tề Lăng Hạo liền nói lý với cô.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ bất lực cái gì mà Tề Lăng Hạo đã quyết định rồi thì cô đừng hòng thay đổi suy nghĩ của anh được nữa: “Vậy cảm ơn anh nha”.
Trong khoảnh cách gần như vậy Kiều Uyển Vũ đột nhiên thấy Tề Lăng Hạo thật là tiêu soái, những cử chỉ ân cần chu đáo như thế này Đoạn Phong Lãng chưa bao giờ cho cô hết. Mọi thứ trước mắt diễn ra cứ như một giấc mơ, Kiều Uyển Vũ bắt đầu cảm giác là cô muốn dựa dẫm vào Tề Lăng Hạo mãi mãi không muốn rời xa anh nữa.
Mọi người cũng bắt đầu bắt cặp khiêu vũ trong nền nhạc du dương nhẹ nhàng vô cùng lãng mạn.
Tề Kỳ Nam đưa tay ra trước mặt của Triệu Tích: “Xin mạn phép mời Triệu tiểu thư khiêu vũ cùng một được không vậy?”.
Triệu Tích nhìn Tề Kỳ Nam rồi nở nụ cười thật tươi, cô gật