Khách hàng đến mua sắm ở Vệ Đồ rất đông đúc nhộn nhịp, giờ phút này Hàm Linh mới chợt nghĩ ra vì sao doanh thu bên công ty mình lại giảm bởi vì họ mất đi một lượng khách hàng khá lớn đến mua sắm ở công ty đối thủ cạnh tranh.
Một cô nhân viên thấy Đoạn Phong Lãng và Hàm Linh đang đứng xem lễ phục cưới liền bước đến tiếp chuyện: “Dạ xin hỏi vị thiếu gia và tiểu thư đang cần xem lễ phục cưới kiểu hiện đại hay cổ trang để tôi tư vấn thêm ạ”.
Đoạn Phong Lãng liếc mắt nhìn qua một vòng rồi lên tiếng hỏi: “Tôi thấy mỗi loại thiết kế áo cưới ở đây hình như chỉ có một chiếc duy nhất thôi đúng không”.
Cô nhân viên kia liền gật đầu: “Dạ đúng ạ, vị thiếu gia này thật sự rất tinh ý, mỗi chiếc áo cưới ở Vệ Đồ chúng tôi đều là duy nhất không có chiếc thứ hai, nhà thiết kế của chúng tôi nói rằng mỗi một cô dâu đều xứng đáng có một ngày hạnh phúc nhất trong đời, do đó nên khoác lên mình thiết kế duy nhất dành riêng cho chính mình”.
Đoạn Phong Lãng khẽ cười lên tiếng: “Nhà thiết kế của cô là một người khá tâm lý nhỉ không biết nếu tôi muốn gặp mặt đặt may riêng lễ phục cưới cho chúng tôi có được không vậy?”.
Cô nhân viên tỏ vẻ khó xử: “Dạ chuyện này…cần phải để tôi hỏi lại bởi vì nhà thiết kế của chúng tôi chưa bao giờ nhận may riêng hết ạ”.
Hàm Linh tỏ vẻ cao ngạo coi thường người khác: “Không được thì dẹp đi còn bày ra làm ăn cái gì chứ”.
Đoạn Phong Lãng thì lịch thiệp đáp lại: “Phiền cô báo lại với nhà thiết kế của cô giùm một tiếng, hôm nay tôi sẽ xem thử nếu chọn được y phục vừa ý thì sẽ mua luôn không cần đặt nữa”.
Cô nhân viên vui vẻ gật đầu: “Dạ được ạ”.
Đoạn Phong Lãng và Hàm Linh xem qua một chút thì chọn được mẫu lễ cưới khá ưng ý, vest nam màu trắng còn váy cưới của cô dâu thì may theo kiểu đuôi cá xòe rộng phần phía sau.
“Chúng tôi muốn thử hai bộ này” Đoạn Phong Lãng nói với cô nhân viên.
Cô nhân viên hướng dẫn hai người bọn họ đi về khu vực thử đồ bên nam cũng sẽ có nhân viên nam hỗ trợ.
“Mời cô vào trong tôi giúp cô thử lễ phục” cô nhân viên tỏ vẻ thân thiện với Hàm Linh.
Thái độ của Hàm Linh vẫn chảnh chẹ không để ai vào trong mắt hết, vẻ mặt xấc láo không cam tâm mà đi về hướng phòng thay đồ.
Vừa chuẩn bị bước vào Hàm Linh lại nhìn thấy Kiều Uyển Vũ từ trong thang máy đi ra nên liền lên tiếng nói với cô nhân viên kia: “Khoan đã, tôi muốn cô gái kia giúp tôi thay lễ phục”.
Cô nhân viên liền trợn mắt lên nhìn Hàm Linh một cách khó hiểu, cô gái này bị điên hay sao mà dám kêu Kiều Uyển Vũ giúp cô ta thử đồ chứ, tổng giám đốc công ty Vệ Đồ mà làm mấy việc cỏn con đó sao.
Hàm Linh liền lên tiếng cáu gắt: “Tôi nói cô không nghe à???”.
Cô nhân viên kia nhất thời cứng họng không biết nên làm thế nào mới phải thì Hàm Linh đã tự mình lên tiếng gọi: “Kiều Uyển Vũ”.
Kiều Uyển Vũ