Hàm Linh cảm thấy rất thỏa mãn trong lòng vì có thể tha hồ mà hành hạ Kiều Uyển Vũ, bản thân cô thừa biết chắc chắn là Kiều Uyển Vũ đang rất đau đớn trong lòng nhưng cố tỏ ra bình tĩnh mà thôi.
Đoạn Phong Lãng đi dạo qua bên khu vực trưng bày lễ phục cưới kiểu cổ trang xem một vòng thì thấy hai bộ hỷ phục rất đẹp được để trong tủ kính có khóa lại còn có để tên nhà thiết kế là Kiều Uyển Vũ được dát vàng tinh tế nữa.
Đoạn Phong Lãng hỏi nhân viên bán hàng: “Tại sao hai bộ hỷ phục này lại được trưng bày khá đặc biệt vậy?”.
Nhân viên liền đáp: “Dạ hai bộ hỷ phục này là do tổng giám đốc của công ty chúng tôi thiết kế lấy đó làm bảo vật trấn điếm nên được trưng bày cầu kỳ hơn so với những bộ trang phục khác ạ”.
Trong lòng Đoạn Phong Lãng đã bắt đầu nghi ngờ Kiều Uyển Vũ chính là tổng giám đốc của công ty Vệ Đồ rồi nhưng vẫn muốn xác nhận cho chắc chắn: “Tôi thấy tên nhà thiết kế là Kiều Uyển Vũ vậy cô ấy là tổng giám đốc của anh sao?”.
Người nam nhân viên kia liền gật đầu đáp: “Dạ phải ạ, Kiều tổng chính là nhà thiết kế của Vệ Đồ luôn đó anh”.
Đoạn Phong Lãng nhướng mày không biết nên vui hay nên buồn nữa, hóa ra Kiều Uyển Vũ vốn đã rất thành công trong lĩnh vực thời trang rồi nhưng cô không hề khoe mẽ gì hết mà vẫn cứ hòa đồng thân thiện gần gũi với mọi người. Đến hôm nay Đoạn Phong Lãng mới biết hóa ra Kiều Uyển Vũ đã hoàn thành được ước mơ của cô rồi, anh cũng đã thực hiện được ước muốn của mình nhưng hai người lại chọn đi trên hai con đường khác nhau.
Nghĩ ngợi một lúc thật lâu Đoạn Phong Lãng lên tiếng nói với người nam nhân viên kia: “Tôi muốn mua hai bộ lễ phục này có được không hả?”.
Người nhân viên liền nhíu mày tỏ vẻ khó xử bởi vì hai bộ hỷ phục này chỉ để trưng bày không phải để bán: “Vị thiếu gia này chỗ chúng tôi còn rất nhiều kiểu hỷ phục cổ trang đẹp anh nên xem qua, bảo vật trấn điếm tôi không thể tùy tiện quyết định được đâu ạ”.
“Vậy để tôi nói chuyện với tổng giám đốc của anh vậy”.
Nói rồi Đoạn Phong Lãng liền đi về hướng mà Kiều Uyển Vũ đang đứng rồi lên tiếng: “Uyển Vũ anh thấy đằng kia có hai bộ hỷ phục do em thiết kế anh cảm thấy rất thích hợp với anh và Hàm Linh em có thể nào bán nó lại cho bọn anh được không?”.
Thoáng trong mắt của Kiều UyểnVũ là chút bi thương, hai bộ hỷ phục đó cô vốn thiết kế ra là vì lời hứa năm xưa với Đoạn Phong Lãng nhưng rốt cuộc anh lại muốn cùng mặc với người con gái khác.
Thấy thái độ của Kiều Uyển Vũ bị dao động, Đoạn Phong Lãng liền nói tiếp: “Nếu anh nhớ không lầm hồi đi học em từng hứa sau này sẽ may tặng anh hỷ phục lúc anh kết hôn, bây giờ em cũng đã thiết kế xong rồi vậy có muốn hoàn