Sau khi ăn tối xong, Tề Lăng Hạo lái xe đưa Kiều Uyển Vũ đến công viên giải trí lớn nhất Vịnh Xuyên để dạo chơi xả stress.
Tề Lăng Hạo mặc quần jeans đen, áo thun trắng khoác thêm một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt chân đi giày thể thao còn Kiều Uyển Vũ thì mặc một bộ váy dài quá gối màu hồng bằng voan nhẹ nhàng màu sắc nhạt dần từ thân áo đến đuôi váy rất phá cách cô chọn giày búp bê đế bằng để đi nhiều cũng không sợ đau chân.
Công viên giải trí ngày nào cũng thu hút đông đảo người đến đi dạo, Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cũng hòa vào dòng người tấp nập.
Kiều Uyển Vũ đứng nhìn vòng quay ngựa gỗ cổ tích rồi kéo tay của Tề Lăng Hạo: “Này mình chơi trò đó đi Lăng Hạo”.
Tề Lăng Hạo khẽ nhếch môi thì thầm vào tai của Kiều Uyển Vũ: “Tối qua em “chơi cưỡi ngựa” vẫn chưa đã hay sao hả?”.
Mặt của Kiều Uyển Vũ liền nóng lên ngại ngùng khi nhắc đến chuyện của đêm qua cô đánh vào bắp tay của Tề Lăng Hạo một cái: “Anh đúng là đồ lưu manh mà”.
“Cũng chẳng bằng bộ dạng bá đạo của em đêm qua”.
Kiều Uyển Vũ quay mặt đi chỗ khác: “Anh không chơi thì thôi em chơi một mình đây”.
Tề Lăng Hạo liền nắm tay của Kiều Uyển Vũ lại: “Anh nói chơi thôi mà sao em dễ giận quá vậy hả?”.
Sau đó Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cùng ngồi vòng quay ngựa gỗ cổ tích, chơi nhà gương, lâu đài cổ tích,… đi lòng vòng đến lúc mỏi chân rồi hai người lên ngồi vòng đu quay ngồi để ngắm cảnh thành phố Vịnh Xuyên về đêm.
Ngồi trên vòng đu quay có thể nhìn ngắm toàn cảnh thành phố Vịnh Xuyên về đêm vô cùng đẹp mắt, các tòa cao ốc như những người khổng lồ đứng sừng sững, những ô cửa sổ của các ngôi nhà xinh xinh cũng lấp lánh ánh đèn, ánh đèn khiến cho những con đường như được dát vàng dát bạc vô cùng lung linh rực rỡ.
Phía xa xa nơi có những ánh đèn rực rỡ nhất thành phố chính là khu đô thị sang trọng bậc nhất Hoàng Kim Vịnh Thần.
Kiều Uyển Vũ chỉ tay về hướng Hoàng Kim Vịnh Thần rồi hớn hở nói với Tề Lăng Hạo: “Từ chỗ này có thể nhìn thấy được khu đất vàng mà chúng ta đang sống luôn kìa Lăng Hạo”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Đương nhiên rồi anh đầu tư khu đó trở thành điểm sáng nhất thành phố Vịnh Xuyên này mà”.
Tề Lăng Hạo chỉ tay về hướng ngược lại rồi nói với Kiều Uyển Vũ: “Còn bên này thì em có thể nhìn thấy Hoàng Kim Hoa Viên nè”.
Kiều Uyển Vũ đưa mắt nhìn theo hướng tay của Tề Lăng Hạo thì nhìn thấy một khoảng trời choáng ngợp màu hồng của hoa Anh Đào, những cây hoa được trang trí thêm dây đèn nhiều màu nên lấp lánh trong đêm tối.
“Đẹp thật đó”.
Tề Lăng Hạo liền dẩu môi nói: “Đẹp thì đúng là đẹp thật nhưng mà anh thích ngắm hoa Anh