Kiều Uyển Vũ sắp xếp những cây hoa Cẩm Tú Cầu ngay ngắn bên mộ của Bạch Cẩm Phi, cô nhìn di ảnh của người phụ nữ xinh đẹp kia rồi lên tiếng: “Con chào mẹ, chắc hẳn đây là lần đầu tiên mẹ gặp mặt con rồi…con tên là Kiều Uyển Vũ là vợ của Lăng Hạo, hôm nay con đem những cây hoa mà bà trồng đến đây để tặng mẹ, bà đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết vun trồng những cây hoa này nên con mong là mẹ sẽ thích”.
Tề Lăng Hạo liền mỉm cười lên tiếng: “Con dâu có lòng như vậy mẹ chồng nhất định là đã ghi nhận cho em rồi”.
Sau khi thắp hương cho Bạch Cẩm Phi, Tề Lăng Hạo lại cùng Kiều Uyển Vũ sang mộ của Kiều Cẩn Dương thắp hương cho ông.
Đúng trước di ảnh của Kiều Cẩn Dương, Tề Lăng Hạo thầm nghĩ “Ba à, hôm nay con và Uyển Vũ đến thăm ba đây, tuy là con không cho cô ấy được hôn lễ hoành tráng kinh thiên động địa như giới thượng lưu vẫn thường làm…nhưng con hứa sẽ dùng cả đời này che chở bảo vệ cô ấy, chỉ cần Tề Lăng Hạo này còn một hơi thở cũng nhất định không để Kiều Uyển Vũ bị kẻ khác ức hiếp, con nhất định cho cô ấy muôn vạn hào quang để ngẩng đầu mà sống. Nếu ba có linh thiêng con xin ba phù hộ cho Uyển Vũ luôn mạnh khỏe, luôn vui vẻ yêu đời là đủ rồi”.
Kiều Uyển Vũ thấy Tề Lăng Hạo đứng trầm ngâm nhìn di ảnh của Kiều Cẩn Dương hồi lâu liền tò mò lên tiếng hỏi: “Anh khấn cái gì mà nhiều thế?”.
Tề Lăng Hạo nghĩ nghĩ rồi mỉm cười ranh mãnh đáp: “Anh xin ba làm cho con gái của ba yêu anh nhiều hơn một chút đó mà”.
Kiều Uyển Vũ liền hừ nhẹ một tiếng, vẻ mặt cô ai oán vô độ: “Vậy mà anh cũng nghĩ ra được thật là bái phục Tề thiếu đây luôn”.
Kết thúc một ngày dài Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ lại trở về Hoàng Kim Uyển Cảnh cùng nhau ăn tối dưới ánh nến lãng mạn, cuộc sống của họ thật là bình yên giản dị nhưng đủ ấm áp vui vẻ.
Tề Lăng Hạo cũng chẳng cần cao lương mỹ vị hay cuộc sống xa hoa lộng lẫy gì hết đối với anh mỗi ngày đều được ăn cơm tối với Kiều Uyển Vũ chính là cuộc sống vui vẻ hạnh phúc nhất trần đời rồi.
Từ hồi quay về Vịnh Xuyên, sau buổi cơm tối Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ thường đi dạo ngoài sân vườn ngoài vòng để hóng gió.
Tề Lăng Hạo cũng cảm thấy khó hiểu về sự thay đổi này nên lên tiếng hỏi: “Sao dạo này em chăm đi bộ thế anh thấy em đâu có tăng cân”.
Kiều Uyển Vũ liền phì cười: “Ủa bộ tăng cân thì mới được đi bộ à?”.
Tề Lăng Hạo đưa tay đỡ gáy: “Anh thấy em rất lười tập thể dục, chắc là tăng cân nên mới đi bộ chứ gì”.
Kiều Uyển Vũ khẽ lắc đầu trước suy nghĩ vô căn cứ của Tề Lăng Hạo: “Vườn nhà mình vừa rộng vừa đẹp như thế này để không đó lãng phí biết bao nhiêu,