"Người phụ nữ chết tiệt, lúc nãy để cho cô kiêu ngạo như vậy, hôm nay tôi sẽ dạy dỗ cho cô biết tôi mạnh mẽ đến thế nào." Người đàn ông tức giận đến mức anh ta tát cả vào mặt cô.Cái tát đó mạnh đến nỗi đầu Tô Cẩm Hoan ong ong, sau đó là một tiếng thịch, cô ngã xuống đất, trong mắt lóe lên tinh quang, dưới ánh đèn sáng ngời, cô nhìn thấy khuôn mặt hung ác đáng sợ của Chu Thiệu."Cứu.
.
.
.
.
.
"Tô Cẩm Hoan nằm trên mặt tràn đầy hoảng sợ cùng sợ hãi, cô muốn đứng dậy chạy trốn, nhưng lập tức bị cánh tay cường tráng của nam nhân kia kéo lại, đau đớn kịch liệt truyền đến, càng làm cho cô kinh hãi hơn."Con khốn, đêm nay tao sẽ cho mày biết chết trước mặt nhiều người là như thế nào."Không ai dám đắc tội với hắn, mà có thể lành lặn ngày hôm sau cả.
Trong mắt Chu Thiệu hiện lên một vẻ điên cuồng."Không...!Ngươi cút đi..." Cô giơ nắm đấm, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.Tiếng bước chân từ trong hành lang truyền đến, Chu Thiệu dùng lòng bàn tay bịt chặt miệng cô, hung ác cười: "Con khốn này, mày trốn không thoát.""Uuuuuuuuuuuuu..."Tô Cẩm Hoan cố hết sức chống cự, nhưng thể lực nữ nhân vẫn thua nam nhân, bên ngoài tiếng bước chân dần dần nhỏ lại, trong mắt cô hiện lên vẻ tuyệt vọng."Ngươi phải cảm thấy may mắn khi mà bản thiếu gia để mắt tới ngươi, ngươi còn dám chống cự, con khốn." Chu công tử chửi rủa, giơ bàn tay lên cao, dùng sức tát vào mặt cô.Một cái tát của hắn khiến cô có cảm giác như thể bị đăng xuất khỏi Trái Đất để đến