“Tại sao nhất định phải kết hôn và sinh con chứ? Nhà họ Hoắc cũng không phụ vào cậu để nối dõi tông đường.
Hơn nữa chuyện những người phụ nữ khác có thể làm thì tôi cũng làm được!”
“Chuyện những người phụ nữ khác có thể làm thì cháu cũng cũng làm được à?” Hoắc Đình Đông chế nhạo, hai tay ôm chặt cánh tay cô vô thức siết chặt, đầu ngón tay chạm vào da thịt mềm mại trắng nõn của cô, ánh mắt giống như một hang động mùa đông không thể nhìn thấy ánh mặt trời, ảm đạm và lạnh lẽo.
“Sầm Hoan, rốt cuộc phải nói bao nhiêu lần cháu mới chịu nghe đây? Tình cảm của cháu dành cho cậu là trái với đạo lý, là loại tình cảm người khác không thể chấp nhận không thể đồng tình được.
Cho nên dù cháu có thích cậu hay là nhất thời mê loạn, cháu nên lập tức giết chết tình cảm này đi!”
“Cháu không muốn!” Cơn đau từ cánh tay khiến sắc mặt cô tái nhợt, không nhìn thấy chút tia máu, nhưng cô cố chấp không chịu khuất phục.
“Là cậu trêu chọc cháu trước.
Nếu không phải cậu chạy vào phòng tắm của cháu tắm bị cháu bắt gặp thì làm sao trong đầu óc của cháu đều chỉ toàn là cậu? Nếu không phải tối hôm đó, cậu coi cháu là Julie, bất chấp sự vùng vẫy của cháu chiếm lấy nụ hôn đầu của cháu, làm sao mỗi khi cháu gặp cậu cháu đều nghĩ đến cảnh đó được?? Nếu không phải cậu nói từ đó đến giờ chưa từng có ai yêu thương cậu, làm sao chú lại thương xót cậu, móc hết cả trái tim ra cho cậu.
Nếu cháu tưng từng gạp cậu, có lẽ những chuyện này đều sẽ không xảy ra, thì làm sao cháu lại đi thích cậu?”
Hết nếu như này đến nếu như khác, giống như những đòn nặng nề đập vào lồng ngực của Hoắc Đình Đông, còn anh lại không thể phản bác.
Những điều nếu như đó đều không nằm trong tầm kiểm soát của anh, cũng giống như tình cảm của cô dành cho anh, dường như cho dù anh có nói gì với cô, cô cũng không thể nghe lọt lỗ tai.
Nếu như anh đã không thể khiến cô giết chết tình cảm dành cho anh, vậy thì anh sẽ khiến cô không gặp anh nữa.
Cô vẫn còn trẻ, lần đầu biết mùi vị của tình yêu như thế nào, nên cô nghĩ rằng mình thương xót cho một người chính là thích người đó.
Cái gì mà mãi mãi chỉ yêu một mình anh đến chết cũng không từ, đợi đến khi cô “yêu” đến