Tần Qua nhìn đôi môi sưng đỏ và những dấu vết nhạt trên cổ Sầm Hoan, ý thức được chuyện gì đó, trái tim của anh ta lộp bộp một cái, cuối cùng thở dài một hơi nặng nề.
Yêu c ậu nhỏ ruột của mình, đây là một cuộc tình hành hạ con người ta đến thế nào chứ?
Thì ra dưới vẻ ngoài không tim không phổi của cô, là một trái tim tan nát vỡ vụn.
“Vì vậy đột nhiên cậu muốn làm sinh viên trao đổi thực ra là vì muốn tránh anh ta?” Tần Qua như có điều suy nghĩ mà nhìn cô, lại nói: “Cậu chắc chắn đi qua London rồi là cậu sẽ có thể anh quên ta sạch sẽ sao?”
Sầm Hoan khẽ thở dài, cơ thể dựa vào lưng ghế sofa.
“Tôi đã đồng ý với cậu ấy là sau đêm hôm nay sẽ không quấn lấy cậu ấy nữa, mà nếu cứ tiếp tục sống trong cùng một thành phố, tôi căn bản không thể khống chế được tình cảm của mình đối với cậu ấy.
” Vì vậy rời khỏi đây là cách duy nhất mà cô có ép buộc bản thân mình nhận lời.
“Nhưng ở bên đó cậu lạ nước lạ cái, không ai chăm sóc cậu, cuộc sống của cậu sẽ rất rắc rối.
”
Sầm Hoan cười khổ: “Còn có cuộc nào rắc rối hơn cuộc sống của tôi bây giờ nữa chứ?”
Rõ ràng người mà cô yêu đang ở gần ngay trước mắt, nhưng cô lại không cách nào có được anh.
Cô không biết mình còn có thể chịu đựng sự đau khổ đó bao lâu nữa.
“May mà còn có tôi.
” Tần Qua nhướng mày, chớp chớp mắt với cô.
Sầm Hoan ngẩn ra: “Cậu có ý gì?”
“Tôi cũng nằm trong số những sinh viên trao đổi lần này, vào lúc trường học lên kế hoạch chuyện này, bọn họ đã hỏi tôi có đi hay không, tôi vốn còn đang do dự, xem ra bây giờ không thể không đi rồi.
”
“Thật sao?” Sầm Hoan vui mừng: “Nhưng mà sao tôi chưa nghe cậu nói bao giờ?”
“Đến bản thân tôi còn chưa quyết định có đi hay không, đương nhiên là tôi sẽ không nói với mọi người trước khi đưa ra quyết định rồi.
”
“Tốt quá rồi! Nếu cậu và tôi đi cùng nhau, tôi sẽ không sợ cô đơn một mình ở bên đó nữa rồi.
”
“Đừng có mơ mộng đẹp đẽ quá, tôi có điều kiện đó.
” Tần Qua đặt hai chân lên bàn trà bắt chéo nhau, lắc lư một cách nhàn nhã, dáng vẻ ông lớn ngả ngớn.
“Điều kiện gì?”
“Chúng ta qua bên đó không thể ở kí túc xá của trường, chuyện đó không liên quan gì đến việc có bạn bè hay không, vì vậy chúng ta phải thuê một căn hộ ở bên ngoài, như vậy mới có thể chăm lo lẫn nhau.
Tôi sẽ phụ trách tiền thuê nhà và các chi tiêu khác, còn cậu phụ trách viện cơm no áo ấm của tôi, để tôi cơm dâng tận miệng, nước rót tận tay.
Thế nào?”
Sầm Hoan nhìn anh ta, chần chừ một lúc mới hỏi: “Tần Qua, cậu… sẽ không phải vì tôi mới quyết định cùng đi London chứ?”
Tần Qua cười khẩy: “Cậu xem tôi là cao thủ tình yêu à? Cậu cũng đâu phải là người phụ nữ mà tôi yêu, tôi làm gì phải vì cậu mà chạy đến chân trời góc bể ở nước ngoài để chịu tội chứ?”
Nghe thấy vậy, Sầm Hoan bật cười thành tiếng, đồng thời cũng thở phào một hơi.
Không phải cô tự mình đa tình, mà là sau khi trải qua mối tình với Hoắc Đình Đông, cô trở nên vô cùng nhạy cảm trên phương diện tình cảm.
Sau khi biết chuyện của cô và cậu nhỏ, Tần Qua không những không khinh thường cô, xem cô là đồ điên, mà ngược lại còn giúp cô khắp nơi, cô khó có thể không lo lắng liệu Tần Qua có tình cảm gì khác ngoại trừ tình bạn với cô hay không.
Nghe thấy anh ta nói như vậy, Sầm Hoan cũng xem như yên tâm hơn nhiều.
“Vậy chuyện này cứ quyết định như vậy nhé, tôi chuẩn bị thủ tục ra nước ngoài, phía trường học rất nhanh cũng sẽ có thông báo.
”
Sầm Hoan gật đầu.
Vẻ mặt tràn đầy tự tin của Tần Qua khiến cô có cảm giác chuyện đã được định, trong lòng không kìm được mà vừa vui vừa thương cảm.
…
Ánh nắng ban mai xuyên qua cửa sổ len lỏi vào, người đàn ông ở đầu giường nhíu đầu mày lại, đột nhiên mở mắt ra, lập tức quay đầu nhìn qua bên cạnh… trống không.
Hoắc Đình Đông xoa trán từ từ ngồi dậy, nhìn về phía phòng tắm, cửa mở ra, cũng có nghĩa là cô không có ở trong phòng tắm.
Anh rời giường đi ra khỏi phòng ngủ tìm kiếm nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Sầm Hoan, anh lại đi trở lại phòng ngủ rửa mặt chải đầu.
“Nếu cậu quay lại, cháu đảm bảo sau tối hôm nay sẽ không quấn lấy cậu nữa.
”
Lúc thay giày ở huyền quan, anh nhìn thấy trên tủ giày đặt một chiếc chìa khoá và hai tấm thẻ, anh biết đó là do Sầm Hoan để lại, lần này cô làm như vậy là thật sự muốn