Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Tình Yêu Ấm Áp 【2】


trước sau

Cô như cảm thấy có lời nghẹn nơi cổ họng.

Một câu cũng nói không nên lời.

Chỉ là một giọt nước mắt.

Mang theo chút xúc động cùng đau thương.

Toàn thân cô căng thẳng, ngoan ngoãn vùi trong ngực của anh.

"Không có gì." Giọng điệu của anh, rất nhạt, rất nhạt, nhạc còn như khói mù, anh chỉ ôm cô, không chịu để cho cô nhìn vẻ mặt của mình, động tác rất nhẹ, rất nhẹ, nhẹ đến mức khiến cô không có cách nào để kháng cự, cô nghe anh nói: "Không có gì... . . . Chẳng qua là cảm thấy rất hạnh phúc... . . ."

Đã từng, anh đã gọi rất nhiều, đêm khuya, ban ngày, trong mơ, bao nhiêu năm cũng như một ngày, Tiểu Tình, Tiểu Tình, Tiểu Tình... . . .

Cái tên này, điêu khắc trong tim, điêu khắc trong xương thịt, điêu khắc trong linh hồn, chưa từng rời đi.

Không ngờ, một ngày kia, anh lại mở miệng một lần nữa, lúc gọi lên, lại có em là người trả lời.

... ... ... ...

Đêm khuya, gió đêm từ hồ nước Cố Viên lạnh đến thấu xương, nhưng hai người bọn họ lại cảm thấy vô cùng ấm áp.

Vì vậy, một đêm triền miên.

Vào lúc này, ngôn ngữ vĩnh viễn không có cách nào để thay thế cảm xúc mà cơ thể mang lại cho nhau, đó là những cảm xúc nguyên thuỷ, cũng là những cảm xúc chân thật nhất.

Có lẽ, khi anh tiến vào thân thể cô, cả bản thân cô đã bị anh khống chế hoàn toàn.

Cô nhón chân lên, từ từ ôm cổ của anh, nhẹ nhàng hôn lên môi của anh.

Anh vươn
tay, chậm rãi kéo thân thể của cô, nghiêng người, liền ép cô vào vách tường, chôn sâu trong ngực mình.

Anh cúi đầu, hôn xương quai xanh của cô, ngón tay khẽ động, áo ngủ đã được cởi, thân thể trắng noãn như tuyết của cô, bại lộ trước mắt của anh, anh cúi đầu, hôn từng tấc da thịt của cô.

Cô học anh, đôi môi nho nhỏ của cô, từng chút một hôn lên da thịt của anh.

Hai người cứ tiếp tục hôn.

Cần bao nhiêu nóng bỏng có bấy nhiêu nóng bỏng.

Đây lần đầu tiên từ khi hai người quen nhau, yêu nhau đến nồng nhiệt như vậy.

Tình yêu vô cùng ấm áp.

Anh cần ngửi chút mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể cô, cả người cũng trở nên sảng khoái, anh vuốt ve khuôn mặt của cô, cuối cùng đặt một nụ hôn thật sâu lên môi cô.

Anh ôm thân thể của cô, lần nữa bước chân vào trong phòng ngủ.

Một đêm phong hoa tuyết nguyệt cứ như thế mà bắt đầu ————

Tối nay anh rất hăng hái, trên giường, tiến quân thần tốc, khiến Chung Tình cảm thấy, ngay cả chính cô cũng giống như sắp điên mất vậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện