Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Thiếu Tướng Đưa Cho Chung Tình Lễ Vật [83]


trước sau

Trong đó có một tiểu nha hoàn có lá gan khá lớn, hướng về ngoài cửa sổ chậm rãi nhìn qua......... Vừa lúc có một trận gió đêm thổi tới, sợ tới mức bọn họ tất cả đều run run, kêu lên thất thanh.

Nha hoàn có lá gan lớn kia, lúc này lại tăng them can đảm, đi xem.

Sau đó, chớp chớp mắt, nói:“Ngoài cửa sổ có cái gì?”

“Có ma a......... Ma tiểu thiếu gia.........” Tiểu Vân run run hô lên, Hà An Viện cũng một câu không nói nên lời, biểu tình thật ra có chút dại đi.

“Không có a......... Vì cái gì tôi cái gì cũng đều không thấy a?”

“Sao có thể như vậy được? Rõ ràng chính là có.........”

“Nhưng mà tôi thực sự cái gì cũng không thấy, không tin các cô xem, cái gì cũng không có, có phải hay không các cô bị hoa mắt rồi.........”

Có nha hoàn nghe nói vậy, chịu chết, nhìn qua, sau đó nói:“Thật sự cái gì cũng không có a.........”

Hà An Viện cùng Tiểu Vân liếc mắt nhfin nhau một cái, sau đó, Hà An Viện cùng Tiểu Vân mới đặc biệt khẩn trương , thong thả quay đầu nhìn.

Bọn họ đều là nín thở.

Chuyển hướng về phía ngoài cửa sổ, đều là nhắm chặt mắt lại .

Mất khí lực rất lớn, mới mở to mắt, nhìn về phía ngoài cửa sổ, lại phát hiện, bên ngoài chỉ là một mảnh tối đen của trời đêm, xa xa bắt gặp vài ngọn đèn, cái gì cũng không có.

Nét mặt Hà An Viện lập tức cứng ngắc ...... Mới vừa rồi rõ ràng là có ..... Như thế nào trong nháy mắt lại không có
...... Chẳng lẽ là bọn họ nhìn lầm rồi sao?

Nhưng cho dù là nhìn lầm, cũng không nên là như vậy a...... Không thể nào Tiểu Vân cũng thấy được, cô cũng thấy được, bọn họ hai người đều nhìn lầm rồi sao........

Hà An Viện cảm thấy phía sau lưng rét lạnh, Tiểu Vân cũng dáng vẻ đờ đẫn nói:“Sao lại như vậy? Vừa rồi bên ngoài có........”

“Nhưng mà hiện tại rõ ràng là không có, chẳng lẽ thật sự là ma sao? Vừa rồi lúc múc nước, chúng tôi đã gặp phải....... Tiểu thiếu gia đã trở lại? Tiểu thiếu gia đã trở lại.......”

Nha hoàn nhát gan, căn bản không biết Hà An Viện cùng Tiểu Vân rốt cuộc đã làm cái gì, chỉ nghĩ đến chuyện ma quái , sợ tới mức khóc lóc kêu lên!

Hà An Viện hơn nữa ngày, mới đứng lên, nhìn trước mặt đã nháo thành một đoàn, mới nói:“Tất cả xuống dưới hết cho ta! Sự việc đêm nay, cũng không được tiết lộ nửa điểm ra bên ngoài!”

Đợi đến lúc người đã đi hết, Hà An Viện lại hướng ra ngoài cửa sổ nhìn, cảnh trí vẫn là một mảnh im lặng, căn bản không có thứ gì xuất hiện.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện