Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn
Hiểu Đông hết sức chán nản, thật khó khăn lắm mới có người bên ngoài đến chọn cảnh trường học để chụp ảnh, thế mà lại không phải là một em gái đáng yêu mặc váy ngắn áo sợi trắng, lại để cho cậu thấy một thiếu niên yếu ớt, lòng phải chịu một sự đả kích rất lớn. Lạc Ấn thấy bộ dạng này của cậu ta, hỏi có muốn cùng đi đến quán cafe ngoài trường học ngồi sờ sờ gấu trúc đỏ nhỏ, Hiểu Đông lắc đầu, “Gấu trúc thì có cái gì mà sờ, nếu quán cafe có nhân viên nữ không chừng tôi còn muốn đến nhìn qua một cái.”
Lạc Ấn trêu cậu ta cũng bởi vì làm trạch quá lâu nên mới không thoát được kiếp FA, Hiểu Đông tỏ vẻ so với cái người suy nghĩ phi thực tế thì còn tốt chán, vì thế Lạc Ấn đành phải ra ngoài một mình.
Mấy con gấu trúc đỏ rất thích phơi nắng, ánh mặt trời vào xế chiều rất tuyệt, Hoàng Điểm Điểm quét dọn vệ sinh xong liền ra bên ngoài nằm úp xuống nghỉ ngơi, chỉ một lát là đã ngủ thiếp đi. Khi Lạc Ấn đi vào thấy một nam sinh nhỏ mặc tạp dề, tóc hơi ngả vàng, cằm tỳ lên mặt bàn ngủ. Tuy rằng khi làm gấu trúc đỏ nó rất mập, nhưng mà vì đồ ăn có nhiệt lượng thấp, nên khi biến thành người thì dáng người ngược lại sẽ rất thon gầy, có thể nhìn ra khuôn mặt của cậu vẫn còn vài nét trẻ con bụ bẫm, rõ ràng là một con gấu trúc đỏ nhỏ chưa trưởng thành.
Lạc Ấn nhìn cậu cứ không đề phòng mà ngủ trong cửa tiệm như vậy, trông không giống một nhân viên phục vụ, trái lại có lẽ là học sinh cấp 3 tranh thủ thời gian vào tiệm. Anh định lặng lẽ đi vào, không muốn đánh thức nam sinh nhỏ kia, kết quả vừa mới tới gần, Hoàng Điểm Điểm đã mở mắt, “A, khách hàng?”
Lạc Ấn thấy mình đánh thức cậu thấy có