Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, Hua
Lạc Ấn có chút hao tổn tâm trí, bản chất của anh là một nam thanh niên theo đuổi tình yêu đơn thuần, muốn từ từ đến với Hoàng Điểm Điểm, từ từ hun lửa, hai bên tình nguyện. Có nghĩ qua, cứ như vậy phá tan cái tầng chắn của Hoàng Điểm Điểm, tình hình cứ như vậy sẽ khiến cho người ta khó xử hơn. Đối mặt với ánh nhìn chằm chú của tộc trưởng gấu trúc đỏ công chính, Lạc Ấn cũng nhịn không được cảm thấy xấu hổ. Tộc trưởng không nói lời nào, Hoàng Điểm Điểm cũng có chút khẩn trương, nhưng trong thời điểm mấu chốt cậu vẫn bật mode gấu trúc đỏ nhỏ anh hùng để bản thân tự vệ, nắm chặt tay Lạc Ấn dường như truyền không ít động lực cho cậu, dũng cảm đứng ra dựa vào lý lẽ để biện luận: “Tộc trưởng, vẫn còn anh trai, bộ tộc chúng ra nhất định sẽ không suy tàn đâu. Hơn nữa chúng ta đã từ từ đứng vững trong xã hội nhân loại rồi, cho dù con không có đứa con nào, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tương lai hi vọng của tộc gấu trúc.”
Hoàng Đinh Đinh ở bên ngoài lau bàn đột nhiên hắt hơi một cái, Hiểu Đông trong tự học phòng sách cũng hắt hơi một cái.
“Cậu có muốn nói gì không?” Lạc Ấn bị tộc trưởng điểm danh. Thật ra khi đối mặt với tộc trưởng anh vẫn có chút xấu hổ, bởi vì trước đây bản thân đã làm ra đủ thứ chuyện nhầm lẫn đáng xấu hổ, khiến cho lúc gặp tộc trưởng gấu trúc đỏ Lạc Ấn rất là chột dạ. “Ây… tôi, chỉ có thể nói, tôi sẽ đối xử tốt với Điểm Điểm.” Những thứ khác, trong lúc nhất thời anh hình như không nhớ ra nổi cái gì nữa. Lần trước dẫn về là gấu trúc đỏ nhỏ lông xù đứa con yêu của ông, lần này lại là một người con trai trưởng thành, còn mang cậu về từ cửa hàng. Lạc Ấn bây giờ có chút choáng váng đầu óc không biết là vui hay sợ,