Hứa Doãn Hạ hai mắt trừng to ra, tay nhẹ nhàng xoa bụng của mình để trấn an hai nhóc con đang cự quậy, cô cứ nhìn chằm chằm Ellipsea Nissan nói.
" Cô đang diễn kịch cho ai xem? Cô đừng nghĩ có thể gạt được tôi! Ellipsea Nissan, hiện tại cô chạy đi còn kịp, nếu không đừng trách tôi độc ác. "
Hứa Doãn Hạ cố giữ bình tĩnh nói, để bản thân không vì những câu nói không chính đáng của Ellipsea Nissan làm bản thân kích động.
Ellipsea Nissan cười to, từ trên cao nhìn xuống Hứa Doãn Hạ đang chống tay ôm bụng ngồi bên dưới sàn, nhẹ giọng nói.
" Thật thương cho cô, không chấp nhận được sự thật sao? Nhưng Hứa Doãn Hạ, cô nên biết chồng cô vĩ đại ra sao... " dừng một chút, cô ta cười nham hiểm nói tiếp.
" Vĩ đại đến nổi bản thân anh ta bị cắt từng miếng thịt trên người cũng không rên rỉ, cô biết tại sao không? Tại vì anh ta sợ cô nghe thấy sẽ đau lòng nên cắn chặt môi đến bật máu cũng không phát ra âm thanh. Nếu như anh ta rên rỉ được, thì hôm nay tôi đây đâu cần đến tay không, phải cho cô nghe được thanh âm thống khổ của anh ta. Như vậy mới tốt không phải sao?"
" Hứa Doãn Hạ, nhìn xem chồng cô thật yêu cô có đúng không? Chắc chắn với sự thông minh, sáng suốt của anh ta, thì có thể biết anh ta là rên lên thảm thiết thì đoạn rên rỉ đó sẽ được phát đi khắp mọi nơi, đặc biệt là phát cho cô nghe đầu tiên"
" Cô... cô đừng nói bậy, Hoắc Tư Danh tuyệt đối sẽ không bỏ tôi. " Hứa Doãn Hạ mất bình tĩnh quát to, hai mắt tím ngầu lửa giận, nhưng trong đó vẫn còn những tia đỏ ửng, nước mắt lo lắng, sợ hãi không kiềm được rơi xuống.
Cô không tin... không tin... Hoắc Tư Danh đã hứa... hứa với cô là sẽ an toàn quay về đón mẹ
con cô... thì anh ấy làm sao có thể bỏ cô... cô không tin... tuyệt đối không phải như vậy... anh ấy... anh ấy sẽ không bỏ rơi mẹ con cô...
Hứa Doãn Hạ nói xong, cắn chặt môi nhịn những tiếng nức nở của bản thân mà nhìn chằm chằm Ellipsea để xem cô ta có nói thật hay là không... chính là cho dù cô có nhìn ra sao thì vẫn không nhìn ra bất cứ được điều gì.
Ellipsea Nissan nhìn biểu hiện của Hứa Doãn Hạ như vậy, trong lòng không khỏi cười to vui sướng.
Kích động đi, càng kích động đứa bé càng khó giữ, cái mạng chó của cô cũng theo đó mà đi! Tôi chỉ cần đứng đó nhìn cô động thai đến chết đi, cho dù tôi có bị trời phạt thì tôi vẫn chấp nhận.
" Bỏ hay không bỏ, không phải hiện tại nhìn thấy rồi sao? " Ellipsea Nissan chống lại ánh mắt dò xét của Hứa Doãn Hạ, cười nói.
" Cũng như cô nói, nếu như không phải Hoắc Tư Danh, HK xảy ra chuyện gì thì tôi làm sao có thể đến đây? Bên đó đang chiến tranh mà, thì làm sao tôi có thể thoát... Làm sao tôi có thể đến đây bắt cô? Hứa Doãn Hạ cô phải chấp nhận sự thật này đi. Cô vĩnh viễn chỉ ở một mình, đứa bé sinh ra thì không có cha. Hoắc Tư Danh chắc bây giờ đang chịu lạnh dưới đó đấy Hứa Doãn Hạ. Cô nhìn xem... có khi anh ta đang đứng đâu đó trong căn phòng này nhìn cô cũng nên đó! HAHAHA!!!! "
Ellipsea Nissan nói xong cười to một tiếng, nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ cắn chặt môi đến bật máu, cố nhịn tiếng khóc của chính mình, cô không tin... tuyệt đối không tin... Hoắc Tư Danh nhất định còn sống... Anh ấy còn sống...
" Cô nói dối... cô đừng có nói dối nữa, anh ấy... anh ấy nhất định còn sống... còn sống... " Hứa Doãn Hạ nhìn chằm chằm Ellipsea Nissan quát to.
- ----------------------------------
13/15 chương